Chương trước
Chương sau
Đối mặt với đại quân hàng triệu người.

“Đạo đài Luân Hồi!”

Diệp Bắc Minh khẽ gầm lên.

Âm!

Không gian xung quanh bị bóp méo, không gian có bán kính 100 mét lấy Diệp Bắc Minh làm trung tâm biến thành một mảnh hư vô, ở giữa xuất hiện một cái bệ hình tròn có hoa văn thái cực song ngư!

“Lĩnh vực phép tắc?”

Đám người kinh hãi.

Long Chiến Vũ lắc đầi có lúc thể lực tiêu hao hết, không thể ngăn lại đại quân triệu người này:

“Cho dù có ngưng tụ được lĩnh vực phép tắc, cũng sẽ

“Cho dù là mình đối phó với đại quân của gia tộc Tử Kim Hoa thì cũng phải nhượng bộ lui binh!”

Diệp Bắc Minh đứng trên đạo đài Luân Hồi! Một thân ngông nghênh.

Nhìn xuống thiên hạ.

“Trăm triệu đại quân? Lên chịu chết đi!” “Muốn chết! Người đâu, tấn công!”

Tiếng kêu chém giết vang vọng trời xanh, đại quân xông vào lĩnh vực phép tắc của Diệp Bắc Minh, hướng về phía đạo đài Luân Hồi!

Diệp Bắc Minh chém ra một kiếm, hàng trăm người lập tức nổ tung, máu nhuộm đỏ đạo đài Luân Hồi!

Những người phía sau căn bản không sợ chết, tiếp túc xông lên. “Giết! Giết! Giết!” Bên cạnh đạo đài Luân Hồi, sương máu tràn ngập trong không khí.

Một lát sau, lĩnh vực phép tắc của Diệp Bắc Minh đã bị máu thịt lấp đầy, chỉ có tiếng gầm chiến đấu vang lên.

Giống như cánh cửa địa ngục đang mở rộng.

“Không ổn lắm! Đại quân của gia tộc Tử Kim Hoa tại sao càng ngày càng ít đi thế?”, Thần Hi cau mày.

Long Chiến Vũ cũng mới phát hiện, đại quân triệu người dường như đã ít đi hơn nửa.

Những người còn lại vẫn đang lao về phía đạo đài Luân Hồi! Chỉ là.

Bầu trời xung quanh đạo đài Luân Hồi mù mịt sương máu. Căn bản không thể nhìn rõ những gì đang xảy ra!

“Anh, số người vẫn đang ít đi.... sao có thể chứ... hắn ta... hắn ta vẫn đang kiên trì sao?”

Thân thể mảnh khảnh của Tiểu Long Nữ khẽ run lên.

“Hàng trăm triệu người xông lên, vậy mà vẫn không thể bắt được Diệp Bắc Minh?”

“Vả lại, những người đó đang ở đâu?”

Phép tắc lĩnh vực của Diệp Bắc Minh chỉ có bán kính khoảng 100 mét, tuyệt đối không thể nào chứa nổi mấy trăm nghìn người.

'Thần Hi thốt ra một câu: “Không lẽ đều biến thành sương máu hết rồi?” Long Chiến Vũ quả quyết lắc đầu: “Không thể nào!”

Đại quân càng ngày càng ít đi.

Khi người cuối cùng hét lên và xông vào.

Đạo đài Luân Hồi vẫn như cũ, ngập tràn máu thịt.

Mười năm phút trôi qua, sương máu mới rơi xuống đất.

Đạo đài Luân Hồi đã hoàn toàn biến thành màu máu tươi.

Máu nóng sôi trào, Diệp Bắc Minh đứng trên đạo đài Luân Hồi, giống như tử

thần bò ra từ địa ngục vậy.

Khủng bố như vậy!

“A...2”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.