Các thế lực lớn lao nhanh về nơi ở của những người bảo vệ đảo Rùa.
'Tám người bảo vệ cảm nhận được khí tức đáng sợ, kinh hãi hỏi: “Các vị đến đảo Rùa có việc gì không?”
“Bần đạo Đạo Không, mời Diệp Bắc Minh thí chủ ra ngoài gặp mặt!” “Đạo Không?”
La Như Hỏa và những người khác khẽ giật mình.
Đạo Không, nơi tận cùng của vạn đạo.
Soạt!
Ngữ khí lớn đấy!
“Tiền bối, cậu Diệp sau khi luyện thành Quy Linh Đan thì thần hồn bị tổn thương nghiêm trọng, hiện tại đang nghỉ ngơi!”
“Hay là để cậu Diệp nghỉ ngơi xong, sẽ đến gặp mọi người?” La Như Hỏa đè nén sự sợ hãi trong lòng, cố gắng mỉm cười nói.
Uông Hoàn Vũ trực tiếp gầm lên: “Cũng không biết mình là loại chó gà gì? Còn bắt bọn ta đợi?”
“Người bảo vệ của đảo Rùa đúng không? Tôi cho ông thời gian 100 hơi thở, nếu tôi không thấy Diệp Bắc Minh ra đây!”
“Hàng triệu đại quân của gia tộc Tử Kim Hoa lập tức san bằng đảo Rùa này!” “Giết! Giết! Giết!”
Hàng triệu đại quân phía sau hét lên, một cỗ sát khí băng lạnh ập tới.
Sắc mặt La Như Hỏa đại biến, vội vã xoay người đi vào bên trong.
Vừa tới căn phòng Diệp Bắc Minh đang nghỉ ngơi, chuẩn bị gõ cửa.
Cửa lớn đã tự mở ra.
Sắc mặt Diệp Bắc Minh lạnh lùng bước ra, vào giây phút những người này bước lên đảo Rùa.
Diệp Bắc Minh đã biết được mọi thứ qua tháp Càn Khôn Trấn Ngục. “Diệp đại sư...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670268/chuong-4429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.