Đứng ở đây khiến anh có cảm nhác như nắm giữ hết thảy thế gian trong lòng bàn tay!
“Nhóc con còn có điều ngạc nhiên hơn thế nữa đó!”
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Bây giờ cậu hãy lấy vài viên đan dược ra đi!”
Năm ngón tay Diệp Bắc Minh khế vươn, ba viên đan dược màu vàng liền xuất hiện trong tay.
“Bóp nát chúng!”
Diệp Bắc Minh siết chặt ngón tay!
Ba viên đan dược lập tức hóa thành bột phấn! “Bây giờ thì sao?”
'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Tập trung tinh thần, cố gắng dung hợp hoàn toàn linh hồn của cậu với đạo đài Luân Hồi lại với nhau!”
“Sau đó ra lệnh cho đạo đài Luân Hồi biến đống bột phấn này trở lại trạng thái ban đầu!"
Diệp Bắc Minh biến sắc: “Không lẽ đan dược thực sự có thể khôi phục nguyên trạng sao?”
“Sao cậu không thử xem? Ngỗ lỡ thành công thì sao?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười đùa.
Diệp Bắc Minh lập tức làm theo chỉ dẫn.
Tỉnh thần chuẩn xác giải phóng, thần hồn hợp nhất với đạo đài Luân Hồi!
Một lúc sau, anh cảm giác được đạo đài Luân Hồi là chính mình, chính mình là đạo đài Luân Hồi!
“Đan dược, khôi phục lại như ban đầu!” Diệp Bắc Minh khẽ quát một tiếng.
Không gian nơi tọa lạc đạo đài Luân Hồi hơi rung chuyển, mọi thứ dường như đều tĩnh lặng lại!
Một cảnh tượng khó tin xuất hiện, thời gian quay ngược lại, ba viên đan dược màu vàng bị Diệp Bắc Minh bóp nát vừa rồi, vậy mà....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670265/chuong-4426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.