Vô số ánh nhìn tham lam rơi xuống người Diệp Bắc Minh!
Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Nhóc con, xem ra tiếp theo đây cậu gặp phải rắc rối lớn rồi!"
“Cách những người này nhìn cậu trông thế nào cũng giống như sói thấy cừu vậy!”
Diệp Bắc Minh cười lạnh lắc đầu: "Còn không biết ai là sói ai là cừu đâu!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười đáp: “Đúng vậy, những kẻ từng săn đuổi cậu cuối cùng đều biến thành con mồi của cậu rồi!”
“Tuy nhiên bên trong bổn tháp lại mở ra một tầng không gian khác rồi!" “Nếu cậu điều khiển được thứ đó, he he...” Diệp Bắc Minh kinh ngạc, kích động hỏi: “Tiểu Tháp, mở ra cái gì cơ?”
Anh thậm chí còn muốn trực tiếp tiến vào không gian bên trong của tháp Càn Khôn Trấn Ngục để mò mẫm tìm hiểu một phen!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục tỏ ra thần bí: “Không vội, đợi lát nữa cậu sẽ biết”. Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi để lấy lại bình tĩnh.
Anh cấp tốc đi tới trước mặt bốn người Thiên Cơ lão nhân: “Sư phụ, vết thương của mọi người hồi phục như thế nào rồi?"
Thiên Cơ lão nhân nở nụ cười hài lòng: “Ta đã không còn gì đáng ngại, Minh Nhi à, con đúng là khiến người ta phải bất ngờ mà”.
“May sao ta thu con làm đồ đệ trước, nếu không từ nay về sau con có bái sư hay không ta cũng không dám nhận nữa!”
Đây đều là những lời thật lòng.
Diệp Bắc Minh đi về phía La Như Hỏa, nói: “La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670264/chuong-4425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.