Lời này vừa vang, vô số ánh mắt đều nhìn về phía Diệp Bắc Minh!
“Anh ta không chỉ giết chết Cổ Nhất Hàn mà còn dám ầm ï với những người bảo vệ khác?”
Hứa Đại Niên trợn trừng mắt, khiếp sợ không thôi.
Những thành viên khác của Thần Ngự tông cũng rối bời không kém!
Hàn Tử Chân cùng Hàn Tử Linh cũng ngẩn người không dám tin!
Trong đám người Luân Hồi tông, Lục Thiêu cười khẩy: “Thằng nhóc này dám nói chuyện với người bảo vệ đảo Rùa như vậy đúng là điên thật rồi! Hắn chết chắc rồi!”
Ở bên cạnh.
“Y Thủy, sao vừa rồi tôi cảm nhận được thần lực của cô có chút dao động vậy?”
Bảo Kiếm Phong ngoái đầu nhìn Sở Y Thủy hỏi: “Vừa rồi lúc Cổ Nhất Hàn tung chiêu cuối cùng, nếu tên nhóc này không tỉnh lại từ trạng thái thiền định!”
“Thì cô, có phải sẽ ra tay rồi hay không?”
Vừa nói ánh mắt ông ta như móc câu ghim chặt lấy Sở Y Thủy! Một áp lực tinh thần cực lớn ập tới!
“Trưởng lão, tôi...”
Sở Y Thủy kinh ngạc.
Gô ta quả thực đã sẵn sàng ra tay, nhưng vừa rồi hơi thở của cô ta được che đậy rất kỹ càng, không lẽ bị trưởng lão phát hiện ra rồi?
“Bảo lão, tôi là thấy Cổ Nhất Hàn tiền bối ra tay, được chứng kiến cảnh giới Đạo Tổ đỉnh phong xuất chiêu nên có chút kích động thôi”, Sở Y Thủy chột dạ giải thích.
“Vậy sao?”
Bảo Kiếm Phong híp mắt, vẫn như cũ nhìn Sở Y Thủy chòng chọc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670250/chuong-4411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.