“Được! Được! Được lắm!”
Cổ Nhất Hàn liên tục nói ra cùng một chữ được lắm, có thể tưởng tượng ông †a phân nộ đến mức nào: “Đảo Rùa có pháp luật của riêng mình, những kẻ to gan dám coi thường quy định!”
“Người bảo vệ đảo có quyền sanh sát!”
“Lão phu hôm nay thật sự muốn nhìn xem, cậu làm thế nào để giết tôi!”
Áp lực bùng nổ ngập trời.
Vào khoảnh khắc đó, hư không phía sau Cổ Nhất Hàn như bị bóp méo.
võ giả xung quanh kinh hãi, không ngừng lùi về phía sau.
Ngay chi Cổ Nhất Hàn chuẩn bị ra tay, đảo Rùa đột nhiên rung chuyển dữ dội, giống như một trận động đất vậy.
Rầm!
Một tiếng gầm đỉnh tai nhức óc vang lên trừ trung tâm của đảo Rùa, làm rung chuyển cả trời đất.
“Có chuyện gì vậy?” “Đã xảy ra biến cố gì à?” Đám người kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn về phía sâu của đảo Rùa.
Cùng lúc đó, một âm thanh dồn dập truyền khắp đảo Rùa: “Người bảo vệ nhanh chóng đến đài Huyền Quy!”
“Đài Huyền Quy xảy ra chuyện gì à?” Sắc mặt Cổ Nhất Hàn đại nhanh chóng liếc nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhóc.
con, coi như cậu may mắn! Đợi lão phu giải quyết xong chuyện ở đài Huyền Quy, đó chính là ngày chết của cậu!”
Soạt! Nói xong ông ta lao về phía hư không!
“Hình như đài Huyền Quy có chuyện gì đó, động tĩnh lớn như vậy, chẳng lẽ Quy Linh Đan xuất thế rồi sao?”
“Quy Linh Đan? Đi thôi!"
võ giả có mặt tại hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670242/chuong-4403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.