Lúc này, Diệp Bắc Minh đang giúp bảy vị sư tỷ thích nghỉ với cơ thể mới của họ.
Nghe thấy giọng nói này, tùy ý truyền âm: “La Thiên, ông đi xem có chuyện gì”
“Vâng, đại nhân!” La Thiên trả lời, dùng tốc độ nhanh nhất tới cửa lớn của Dị Hỏa Tông: “Chính
là cậu kêu gào ở Dị Hỏa Tông sao? Đại nhân tức giận rồi, hậu quả rất nghiêm trọng!”
“Thật vậy sao? Chỉ là một Dị Hỏa Tông mà thôi, bổn công tử muốn xem có hậu quả gì!”
Khóe miệng Lục Thiêu nhếch lên nụ cười đùa cợt.
Trong tay hắn ta xuất hiện một thanh loan đao màu đen, mang theo uy áp giá lạnh của cảnh giới Đạo Tổ chém về phía La Thiên!
“Ồ? Cảnh giới Đạo Tổ hậu kỳ à? Khó trách khẩu khí lớn như vậy!”
La Thiên giơ tay đấm ra một quyền, không gian xung quanh vang lên âm thanh ầm ầm, loan đao đen trong tay Lục Thiêu khẽ run lên.
Giống như bị đạp vào một tảng đá không thể dịch chuyển, vang lên một tiếng nổ lớn, cả người hắn ta bay ngược về phía sau.
“Ông cũng là cảnh giới Đạo Tổ hậu kỳ?” Vẻ đùa cợt trên mặt Lục Thiêu nhanh chóng biến mất, thay vào đó là sắc. mặt nghiêm túc: “Hèn chỉ dám lớn tiếng với bổn công tử, có điều, gặp phải bổn
công tử coi như ông đen đủi rồi!”
“Bổn công tử muốn cho ông biết, cảnh giới Đạo Tổ hậu kì, có chênh lệch như thế nào!”
“Lĩnh vực bá đao!” Lục Thiêu gầm lên điên cuồng. Rầm!
Cảnh sắc không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670226/chuong-4387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.