Chương trước
Chương sau
Diệp Bắc Minh cầm lấy nhìn xem, mười tỷ viên đá tinh thần không thiếu một viên: “Tôi vừa mới biết được vốn dĩ quan hệ giữa nhà họ Ngụy với Dị Hỏa tông

cũng không tồi!”

“Là điều gì khiến các ông đột nhiên thay đổi ý nghĩ vậy?”

“Cái này, Ngụy Nhân Tông kinh hồn bạt vía, mồ hôi rơi như mưa. Quả nhiên là có vấn đề!

“Không nói?”

Diệp Bắc Minh nheo mắt.

Ngụy Nhân cắn răng như đang đấu tranh, bọn họ đắc tội không nổi Đạo. Tông, không lẽ bọn họ đắc tội nổi một vị Đạo Tổ đỉnh phong sao?

Dù thế nào đi nữa cũng đều chết!

“Xin thưa cậu Diệp, là Kỷ lão Kỷ Bách Nghiệp của Đạo Tông gây áp lực cho nhà họ Ngụy chúng tôi làm như vậy!!!”

Diệp Bắc Minh không có bất kỳ phản ứng gì, mà tùy ý gật đầu: “Tôi biết rồi, ông có thể đi r

"Cảm ơn, cảm ơn cậu Diệp!” Ngụy Nhân Tông cấp tốc đứng dậy, dưới chân như bôi dầu mà lao ra ngoài.

Vương Quỳnh nhìn Diệp Bắc Minh, nhắc nhở một câu: “Cậu Diệp, Đạo Tông cũng có Đạo Tổ đỉnh phong!”

Diệp Bắc Minh khẽ cười: “Không sao, tôi “Chuyện này không thể cứ bỏ qua như vậy được”.

Đột nhiên.

Một người thanh niên bước vào, đảo mắt liền thấy Diệp Bắc Minh đang ngồi trên ghế: “Anh chính là cậu Diệp, Diệp Bắc Minh?”

"Có chuyện gì sao?”

Diệp Bắc Minh quét mắt nhìn sang, dáng vẻ bình thường, cảnh giới Bản Nguyên sơ kỳ.

Chàng trai đưa tới một bức thư: “Có người cho tôi một trăm viên đá tỉnh thần, kêu tôi giao bức thư này cho cậu Diệp!”

"Ồ?"

Ánh mắt Diệp Bắc Minh tối lại.

Vương Quỳnh chủ động tránh né, quay đầu sang một bên!

Diệp Bắc Minh mở phong thư lướt nhanh một lượt.

Là chân dung của Lục sư tỷ và thất sư tỷ!

Phía dưới viết một dòng: “Diệp Bắc Minh, hai người này đang ở trong tay tao, nếu không muốn bọn họ chết thì đến nơi này tìm tao!”

“Nhớ kỹ, chỉ một mình mày được tới! Để vị lão tổ kia của Dị Hỏa tông ở lại thành Thiên Giail”

“Tao sẽ cho người bí mật theo dõi mày, một khi vị lão tổ kia rời khỏi thành Thiên Giai một bước, tao sẽ lập tức giết chết hai người phụ nữ này!”

Phần dưới cùng của bức tranh viết một địa chỉ!

“Khốn ki

Đôi mắt Diệp Bắc Minh phiếm hồng, một luồng khí băng giá quét ra hất văng. chàng trai trẻ đưa tin kia ra ngoài, một con huyết long bất chợt lao ra khỏi thân thể anh, chặt chế quấn chặt lấy anh vào giữa!

“Cậu Diệp, anh sao thế?”

Vương Quỳnh ngơ ngác không biết tại sao Diệp Bắc Minh lại điên cuồng phẫn nộ như vậy?

“Nhóc Diệp xảy ra chuyện gì vậy?”

Tề Vạn Hạc cũng nhìn sang.

“Đại nhân người sao thế?”

La Thiên có chút nghi hoặc.

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

Diệp Bắc Minh không trả lời, mà nhìn chòng chọc vào người đưa thư: “Nói, là ai đã kêu anh đưa thư tới?”

Chàng trai sợ hãi đến tiểu ra quần, hoảng loạn cầu xin: “Cậu Diệp tha mạng.... tôi thực sự không biết là ai!”

“Anh ta nói là bạn của anh, cho tôi một trăm viên tinh thần để truyền tin liền biến mất!”

“Lúc đó anh ta đeo mặt nạ, hơn nữa còn khoác áo choàng, tôi thực sự không nhìn thấy mặt anh ta mà!”

"Chết tiệt!" Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng, năm ngón tay siết chặt lại! Thi thể nam thanh niên đưa thư liền nổ tan tác.

“La Thiên, ông ở chỗ này đợi tôi, nhớ kỹ, một bước cũng không được rời đi!", Diệp Bắc Minh nói xong liền lao thẳng ra ngoài cửa, biến mất không còn tăm hơi.

Vương Quỳnh cả kinh, cô ta chưa từng thấy dáng vẻ tức giận đến điên cuồng như vậy của Diệp Bắc Minh!

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Sau khi rời khỏi thành Thiên Giai, Diệp Bắc Minh đi theo địa chỉ trong thư đến một tông môn bị bỏ hoang!

Cổng vào đã bị tàn phá từ lâu, long mạch dưới lòng đất cũng khô cạn. Một đường đi tới hoang vắng không người! Chỉ thấy một bóng người đang ngồi xếp bằng tại quảng trường hoang phết

Tại khoảnh khắc nhìn thấy người nọ, ánh mắt Diệp Bắc Minh âm trầm tới cực điểm!

“Là mày?” "Ha ha ha, là tao đây!"

Hai mắt Tô Cuồng đỏ ngầu, có chút điên cuồng phá lên cười: “Diệp Bắc Minh à, không ngờ mày lại tới thật, thực sự khiến người ta phải kinh ngạc mài”

“Xem ra hai người phụ nữ đó thực sự rất quan trọng với mày?” _

Giọng nói của Diệp Bắc Minh lạnh tựa băng: “Giao sư tỷ của tao ra đây!

'Tô Cưồng ười toe toét: "Thì ra bọn họ là sư tỷ của mày? Thật ngại quá, tao đã thưởng thức qua bọn chúng rồi!”

“Sư tỷ của mày đúng là rất trơn bóng đó!”

“Mày muốn chết!!!”, Diệp Bắc Minh gầm lên như thú hoang, trong mắt tràn ngập sát ý!

Tô Cuồng cười đầy giễu cợt, ngón tay bấm niệm thần chú! Một giọt tinh huyết rơi xuống dưới chân hắn ta!


chắc đã có thể đánh gục mày!”

“Nhưng dưới sát trận được tao tỈ mỉ thiết kế, luyện thể giả như vậy cũng vô dụng, chịu chết hóa thành mạch màu hòa vào trận pháp đi!

'Tô Cuồng hưng phấn vô cùng. Tơ máu trong mắt nổ tung!

Hôm nay Diệp Bắc Minh chắc chắn phải chôn thây tại đây!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.