Tê Vạn Hạc toàn thân run rẩy, quỳ trên mặt đất với đôi mắt giăng đầy tia máu.
“Tề Vạn Hạc, ông vậy mà lại quỳ xuống?”
Nguy lão cũng ngạc nhiên, sắc mặt đỏ bừng: “Ha ha ha... đường đường là đại trưởng lão của Dị Hỏa Tông, vậy mà lại quỳ trước mặt lão phu ư?”
“Tới đây, nhanh mở cửa lớn ra cho lão phu... ồ không, phá bỏ bức tường này đi!”
“Lão phu muốn cho mọi người nhìn thấy, đại trưởng lão của Dị Hỏa Tông quỳ trước mặt Ngụy Nhân Tông ta như thế nào!”
“Đúng vậy!” Vài đạo thân ảnh lập tức bước lên trước.
Sau vài âm thanh khó chịu, cánh cửa đại sảnh nổ tung, ngay cả tường cũng bị dỡ tan hoang.
Trên đường phố là dòng người tấp nập, tất cả đều ngạc nhiên nhao nhao. nhìn qua.
“Đây không phải là Tê Vạn Hạc của Dị Hỏa Tông sao?” “Tại sao ông ta lại quỳ trước mặt Ngụy Nhân Tông?”
“Chuyện gì đây nhỉ? Đại trưởng lão của Dị Hỏa Tông quỳ trên đất? Đây chắc chắn là một tin tức lớn đấy!”
“Dị Hỏa Tông! Ha ha, sớm đã suy tàn rồi! Đại trưởng lại vậy mà quỳ trước mặt nhiều người như vậy, thật là không có cốt khí mài”
'Trên đường vô số ánh mắt nhìn qua.
Tiếng nghị luận như con dao, đâm sâu vào trái tim Tê Vạn Hạc. Thân thể ông ta run rẩy dữ dội.
“Đại trưởng lão!”
Đột nhiên.
Một giọng nói vang lên phía sau lưng.
Diệp Bắc Minh xông qua đám người, theo sau là La Thiên.
Vào khoảnh khắc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670208/chuong-4369.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.