“Nói trắng ra, nếu cậu thật sự là chủ nhân tạo ra tôi, sau khi luân hồi lại là thân thể có thiên phú rác rưởi như vậy...”
“Ngài ấy nhất định sẽ cảm thấy, thà chết còn hơn!”
“Mẹ kiếp..."
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: “Ông không cần phải sỉ nhục người khác như thế chứ?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mỉm cười: “Cho nên, Thiên Yêu Thủy Tổ này nhất định đã nhận nhầm người rồi!”
“Không thể không nói, khí tức của cậu rất giống với chủ nhân đời đầu của tôi!”
“Tôi đoán, linh hồn của cậu có thể đã bị nhiễm phải khí tức của chủ nhân tôi, nhưng tôi tuyệt đối không nhận nhầm!”
“Được rồi!”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói ra lời này, Diệp Bắc Minh cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Có chút thất vọng, cũng có phần vui mừng.
Diệp Bắc Minh lại nhìn về phía lão giả:“Ông nói người kia là ai cơ?” “Tổ tiên của Võ Đạo! Còn gọi là Vạn Đạo Chỉ Tổi”, La Thiên trả lời. Võ Đạo Chi Tổ?
Vạn Đạo Chi Tổ?
Khẩu khí khá lớn đấy.
Dám dùng cái tên này, chẳng phải nói ông ta là chủ nhân tạo ra Võ đạo, thậm chí là Vạn Đạo sao?
Cái này có khác gì với Thần Sáng Tạo đâu?
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “La Thiên, ông nhận nhầm người rồi!”
“Tôi không phải là người mà ông nói!”
La Thiên cau mày, lo lắng nói: “Đại nhân, có phải tôi đã nói sai gì không?”
Diệp Bắc Minh vẫn lắc đầu: “Ông không nói gì sai cả, nhưng tôi có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670206/chuong-4367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.