“Con cũng đã 2500 tuổi rồi, tiến vào cảnh giới Hợp Đạo hẳn sẽ nằm trong top 200 của bảng Thiên Giail”
“Nếu như 500 năm có thể tiến vào top 10, con mới có hi vọng tiến vào cảnh giới Đạo Quân!”
“Nếu không e rằng cả đời sẽ chỉ dậm chân tại cảnh giới Hợp Đạo mà thôi!”
Độc Cô Thương lắc đầu, đứng dậy đi ra ngoài: “Được rồi, ta hơi mệt, đi nghỉ trước!”
Nhìn bóng lưng sư phụ mình, ánh mắt Sở Nguyên Bá trở nên nghiêm trọng. Giữa cảnh giới Hợp Đạo và Đạo quân có một lạch trời. Lạch trời này chính là 3000 tuổi.
Những người ở thế giới Bản Nguyên, trước 3000 tuổi mà không tiến vào được cảnh giới Đạo Quân, thì cả đời sẽ không có cơ hội bước vào nữa.
“Nguyên Bá, thời gian của con không còn nhiều nữa!” Sắc mặt Sở Hồng ngưng trọng. Sở Nguyên Bá nặng nề gật đầu: “Cha, con biết rõ!”
“Chỉ cần lần này chúng ta đoạt được Dị Hỏa Tông, con trai có thể có được thuật khống chế lửa!”
Hắn giơ bàn tay lên. Trong lòng bàn tay xuất hiện một ngọn lửa.
“Thái Dương Chân Hoả của con mặc dù không bằng dị hỏa, nhưng cũng đủ để vô địch trong đám đồng cảnh giới!”
“Chỉ cần sư phụ giúp con tiến vào cảnh giới Hợp Đạo, con chắc chắn có thể lọt vào top 100 bảng Thiên Giai!”
“Tốt!”
Sở Hồng khen ngợi một câu, sau đó cau mày: “Không biết tình hình ở đảo Dị Hỏa sao rồi..."
Lời còn chưa nói xong, một người đàn ông trung niên nhếch nhác xông vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670188/chuong-4349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.