Đường Lạc Âm kinh ngạc phát hiện, không thể điều khiển được đôi tay của mình nữa.
Nó đang hướng về phía Hoa Tam Thế.
Nếu cô dám chạm vào Hoa Tam Thế dù chỉ một
Diệp Bắc Minh lạnh lùng n chút, tôi bảo đảm thần hồn của cô sẽ bị hủy diệt
Tay Đường Lạc Âm lơ lửng giữa không trung: “Cô là ai? Tại sao lại ở trong thân thể tôi?”
Giọng nói kia cười lạnh: “Tôi chính là cô! Cái gì gọi là ở trong thân thể cô?”
“Cơ thể do tôi mà sinh ra, bởi vì lúc tôi ngủ say, để khiến cơ thể này nhìn giống người bình thường mới để cho cô sinh ra một chút ý thức!”
“Cô thật sự cho rằng, mình là chủ nhân của thân thể này sao?” Câu nói này, là một đòn giáng mạnh vào Đường Lạc Âm. Cô ngây người đứng bất động, trong mắt là vẻ mờ mịt.
Giọng nói đó lại tiếp tục: “Diệp Bắc Minh, Hoa Tam Thế thật sự rất quan trọng với tôi!”
“Chỉ cần tôi sử dụng Hoa Tam Thế này, tôi bảo đảm trong vòng 10 năm có thể đưa anh ra khỏi khe nứt không gian!”
“Anh cũng là người tái sinh giống tôi, lẽ nào không biết tầm quan trọng của Hoa Tam Thế sao?”
Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Hoa Tam Thế này dùng để hồi phục thần hồn cho. cô Đường, cho dù có thật sự bị nhốt ở đây 100 năm thì cũng không thể đưa nó cho cô được!”
Nghe thấy lời này!
Thần hồn trong cơ thể Đường Lạc Âm im lặng.
Vài phút sau.
Lại vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3670178/chuong-4339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.