Chương trước
Chương sau
Đôi mắt của Câu Kiêu tanh đỏ, tràn đầy tia máu, cực kỳ đáng sợ: “Ông không cảm thấy tay trái của trên nhóc này có vấn đề sao? Không phải hẳn lợi hại, mà là cánh tay trái đó của cậu ta

“Trong thời gian ở trong động, chẳng lẽ cậu ta đã có được kỳ ngộ ư?”

“Tay trái?”

Lúc này Giang Nhiên mới chú ý đến tay trái của Diệp Bắc Minh.

Đỏ tươi!

Đỏ tươi như máu!

Hắn bỗng phản ứng lại: “Xương Chí Tôn, nhất định là xương Chí Tôn!”

“Nghe nói có một khúc xương Chí Tôn rơi xuống đại lục Ngũ Hành, chẳng lẽ tên nhóc này gặp được thật ư?”

“Chỉ trong chút thời gian vửa rồi, cậu ta đã dung hợp xương Chí Tôn?”

Các thần sử khác đều chấn kinh!

Ánh mắt đỏ bừng, nhìn chăm chăm cánh tay của Diệp Bắc Minh trong hình ảnh.

Câu Kiêu gật đầu mạnh: “Xem ra là đúng như vậy!”

“Có điều, có lẽ cậu ta không hoàn toàn dung hợp xương Chí Tôn!”

“Nếu hoàn toàn dung hợp thành công, thì không phải trạng thái này...”

Bỗng nhiên. Đài Phong Thần rung lên dữ dội, giống như động đất!

Cùng lúc đó, tất cả võ giả trong đại lục Ngũ Hành cảm thấy cơ thể mất thăng băng.

Cho đến khi mở mắt ra, lại đều bị truyền tống về đài Phong Thần!

“Có chuyện gì vậy?”

“Chẳng phải là một tháng ư? Sao chúng ta lại ra trước rồi?”

Mọi người nghĩ mãi mà không hiểu nổi.

Diệp Bắc Minh cau mày: “Tiểu tháp, có chuyện gì vậy?”

Liền sau đó, một luồng năng lượng mạnh mẽ trên không trung đài Phong Thần dao động, xuất hiện từng cánh cửa truyền tống vị diện liên tiếp.

Sau đó, vô số bóng hình đi ra từ bên trong!

Ông lão sắc mặt uy nghiêm!

Người đàn ông trung niên khuôn mặt vuông chữ điền!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.