Chương trước
Chương sau
Mặc Đình Đình chỉ vào danh sách Huyền Bảng mới nhất: "Vị trí trên đó biến mất rồi!"  

 

 

"Hả?"  

 

Mặc Phong Hành cúi đầu xem xét.  

 

Đúng lúc là vị trí Mặc Đình Đình chỉ.  

 

Vị trí 999 Huyền Bảng, Diệp Bắc Minh!  

 

Cảnh tượng khó tin xuất hiện, cái tên này dần dần ảm đạm.  

 

Cuối cùng hoàn toàn biến mất!  

 

"Biến mất..."  

 

Mặc Phong Hành giật mình tại chỗ.  

 

Mặc Đình Đình cũng chỉ vào hai vị trí khác!  

 

Còn có hai cái tên nữa cũng biến mất, là hạng thứ 99 Huyền Bảng Lê Mộng Ly, hạng thứ 97 Huyền Bảng Thất Sát.  

 

Mặc Phong Hành trầm mặc hồi lâu, thở dài một hơi: "Xem ra kẻ này đã chết thật rồi..."  

 

...  

 

Huyền Thiên tông, sâu trong cấm địa.  

 

"Nhóc Diệp thật sự chết rồi sao?", Tiêu Bất Hủ nhíu mày.  

 

Tuyệt Vô Trần thất vọng lắc đầu: "Hẳn là thật".  

 

Hoa Linh Lung thở dài: "Nếu như chúng ta ra tay can thiệp, chắc hẳn nhóc Diệp sẽ không chết đi?"  

 

Trịnh Cửu Uyên hừ lạnh một tiếng: "Hừ! Chúng ta đã đã cảnh cáo cậu ta, bảo cậu ta không nên rời khỏi Huyền Thiên tông!"  

 

"Giờ thì hay rồi, tên nhóc này chẳng những rời khỏi Huyền Thiên tông, còn trêu chọc hơn ngàn tông môn!"  

 

"Chúng ta chỉ muốn bảo vệ cậu ta thôi, nhưng tự cậu ta đi tìm chết thì chúng ta cũng không cứu nổi!"  

 

Tiêu Bất Hủ gật đầu: "Tam sư đệ nói rất đúng!"  

 

"Kẻ này tự mình muốn chết, không trách được người khác!"  

 

"Chúng ta đã hết lòng quan tâm giúp đỡ cậu ta rồi!"  

 

Bỗng nhiên, một giọng nói khàn khàn vang lên, Quỷ Đế vô danh mở miệng: "Diệp Bắc Minh đã chết, Long Thai Trì này phải làm sao bây giờ?"  

 

Ánh mắt của mọi người ngưng tụ, rơi vào trên đường nhỏ giữa Long Thai Trì.

Ánh mắt của Nghiêm Bắc Huyền rơi lên trên người Hầu Tử: "Dùng tinh khí của Long Huyết Bồ Đề để nuôi hắn ta, có phải là quá lãng phí hay không?"  

 

"Tôi đã kiểm tra căn cốt của tên nhóc này rồi, vô cùng bình thường... Thậm chí có thể nói là rác rưởi!", Quỷ Đế cười lạnh hai câu.  

 

"Cũng không biết Diệp Bắc Minh xảy ra chuyện gì nữa, thế mà thiên phú tu võ của huynh đệ cậu ta lại kém như vậy!"  

 

Quỷ Đế dừng lại một chút.  

 

"Theo tôi thấy, không bằng..."  

 

Ông ta làm ra động tác cắt cổ.  

 

"Không thể!"  

 

Tuyệt Vô Trần nhìn ông ta một cái: "Chúng ta đã đồng ý với Diệp Bắc Minh phải bảo vệ tốt huynh đệ của cậu ta!"  

 

"Nếu đã vậy thì không thể để hắn ta bị thương được!"  

 

"Cho dù thiên phú của hắn ta có rác rưởi như thế nào, chúng ta cũng phải tuân thủ hứa hẹn nuôi hắn ta cả một đời!"  

 

"Để hắn ta ở lại Huyền Thiên tông, làm đệ tử nội môn đi!"  

 

"Vậy hai người này thì sao?"  

 

Nghiêm Bắc Huyền chỉ vào đại sư tỷ Lạc Khuynh Thành và Long Khuynh Vũ.  

 

Tuyệt Vô Trần vung tay lên: "Để hai người đó rời khỏi Huyền Thiên tông, tự sinh tự diệt đi!"  

 

"Chờ một chút!"  

 

Hoa Linh Lung có chút không đành lòng: "Đại sư huynh, cho các cô ấy một cơ hội đi!"  

 

"Làm việc gì cũng đừng quá đáng, nhỡ may nhóc Diệp không chết..."  

 

Mấy người sững sờ.  

Sau đó đều bật cười!  

 

 

"Cậu ta không chết thì sao chứ?", Tiêu Bất Hủ nhẹ nhàng lắc đầu.  

 

 

Hoa Linh Lung nhíu chặt mày, luôn cảm giác có chút không nỡ.  

 

 

Tuyệt Vô Trần suy nghĩ một chút: "Thôi được, vậy cứ để hai người này ở lại Huyền Thiên tông làm đệ tử ngoại môn đi".  

 


Quỷ Đế cười cười: "Đại sư huynh, chúng ta còn có một ước định khác với Diệp Bắc Minh!"  

 

 

"Chỉ cần cậu ta gia nhập Huyền Thiên tông, chúng ta sẽ cứu trăm vị sư phụ của cậu ta!"  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.