Chương trước
Chương sau
 Sắc mặt Hạng Cửu U trắng bệch, liền vội vàng lắc đầu: "Tiền bối, nếu tôi có biện pháp mở ra thì đã sớm làm rồi!"  

 

 

"Thần Mộ này rất đặc biệt, chỉ có hai điều kiện để mở ra!"  

 

"Thứ nhất, có người đạt được truyền thừa của vị chân thần kia!"  

 

"Thứ hai, người ở bên trong chết đi, chúng ta sẽ có thể mở cửa đá ra ở bên ngoài!"  

 

"Nếu không cửa đá sẽ vĩnh viễn không thể mở ra!"  

 

"Toàn bộ học viện Viễn Cổ đều biết Thần Mộ này, từ khi Thần Mộ này được phát hiện ra đến nay chưa từng có ai lấy được truyền thừa trong đó cả!"  

 

"Cũng không biết vì sao vợ sắp cưới của tôi lại ở chỗ này!"  

 

Hạng Cửu U giải thích liền một mạch!  

 

Bách Lý Tranh Vanh híp mắt lại: "Nếu chưa từng có ai lấy được truyền thừa bên trong, làm sao cậu lại biết được?"  

 

Hạng Cửu U nói: "Học viện Viễn Cổ có một vị trưởng lão đã từng vào được Thần Mộ này!"  

 

"Ông ta biết mình không có cách nào đạt được truyền thừa của chủ mộ, cho nên trước khi chết đã thiêu đốt tinh huyết!"  

 

"Để truyền tin tức về học viện Viễn Cổ!"  

 

"Tôi có thể dùng sơ tâm võ đạo thề, Hạng Cửu U tôi tuyệt đối không lừa gạt các vị về chuyện này!"  

 

Nói rồi Hạng Cửu U giơ tay lên làm tư thế thề.  

 

Năm người mới chợt hiểu ra!  

 

Ánh mắt ai nấy đều lấp lóe, nhìn cửa đá một cái thật sâu!  

 

Kim Thịnh Hải hừ lạnh một tiếng: "Tiểu súc sinh này hủy hoại hai chân tôi, cứ để cậu ta chết ở bên trong đó!"  

 

"Mẹ nó còn có hai mỹ nữ ở cùng cậu ta, đúng là có lợi cho cậu ta quá rồi!"  

 

Chủ nhân Sát Minh nhíu chặt mày lại: "Chưa hẳn!"  

 

"Kẻ này quả thực có chút nghịch thiên, nhỡ may cậu ta đạt được truyền thừa của vị chân tiên kia thì sao?"  

 

Ông ta vừa nói ra lời này, xung quanh lập tức yên tĩnh!  

 

Trái tim của mấy người đều co vào một chút!  

 

Một giây sau.  

 

"Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!"  

 

Bách Lý Tranh Vanh quả quyết lắc đầu: "Ngay cả trưởng lão của học viện Viễn Cổ còn không thể đạt được truyền thừa của vị chân tiên kia, tên tiểu súc sinh này có tư cách gì chứ?"  

 

"Đừng quên, Hoa Tộc thượng Cổ đã bị thần linh vứt bỏ!"  

 

"Cho dù là kẻ nào cũng có thể đạt được truyền thừa của chân thần, duy chỉ có người của Hoa tộc không có khả năng!"  

 

Mấy người còn lại đều sáng mắt lên!  

 

"Ha ha ha, nói không sai!"  

 

"Tiểu súc sinh này chết chắc rồi!"  

 

Cơn giận ngưng tụ ở lồng ngực đám người Bách Lý Tranh Vanh lập tức tiêu tán.  

 

Lúc này, Bách Lý Tranh Vanh đảo mắt: "Cậu Hạng, lần này mười người có điểm tích lũy cao nhất ở vùng đất Thiên Tuyệt sẽ có thể gia nhập học viện Viễn Cổ!"  

 

"Mười vị trí này, cậu Hạng cảm thấy nên phân chia như thế nào đây?"  

 

Hạng Cửu U không thay đổi sắc mặt  gật đầu: "Tôi hiểu ý của ông!"  

 

"Thiên Đạo tông, Sát Minh, Vũ Cực Tông, Tinh Khư Môn, Dã Lang Bang!"  

 

"Mỗi tông môn hai suất đi!"  

Năm người nhìn nhau cười một tiếng: "Cậu Hạng yên tâm, chuyện xảy ra ở nơi này sẽ không có người thứ bảy biết!"  

 

 

Năm người trực tiếp ra tay, ngoại trừ Hạng Cửu U ra.  

 

 

Ngay cả trưởng lão tông môn mình cũng không tha, xoá bỏ toàn bộ!  

 

 

Hạng Cửu U nhìn bóng lưng năm người rời đi, con ngươi tràn ngập tơ máu: "Mấy người... Thật ác độc..."  

 

 

...  

 

 

Bên ngoài vùng đất Thiên Tuyệt.  

 

 

Đống đá vụn bên trên tế đàn lấp lóe một chút, đám người Bách Lý Tranh Vanh đi ra từ đó.   




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.