Chương trước
Chương sau
 

 Bách Lý Tranh Vanh vươn tay ra, vỗ vào gò má của Hạng Cửu U: "Không hổ là đệ tử của học viện Viễn Cổ, rất thông minh!"  

 

Nếu Hạng Cửu U không giết Thất Sát thì cho dù anh ta có giúp Bách Lý Tranh Vanh tìm được Diệp Bắc Minh!  

 

Thì cũng không có cách nào sống sót rời khỏi vùng đất Thiên Tuyệt!  

 

Hạng Cửu U tự tay giết Thất Sát, Bách Lý Tranh Vanh cũng không cần phải giết anh ta!  

 

Dù sao nếu để học viện Viễn Cổ biết Hạng Cửu U tàn sát đồng môn của mình thì anh ta cũng khó có thể thoát khỏi cái chết!  

 

Một giây tiếp theo.  

 

Hạng Cửu U lấy ra một tấm lệnh bài.  

 

Chỉ cần là người tu võ trong doanh trại của anh ta thì trong tay bọn họ đều có một tấm lệnh bài giống hệt vậy!  

 

Có thể truyền tin tức đi.  

 

"Tạm ngừng tất cả hoạt động, dùng toàn lực truy đuổi người này!"  

 

"Bất kể là ai tìm được người này, tôi đây cam đoan người đó sẽ tích được mười điểm cao nhất, trực tiếp tiến vào học viện Viễn Cổ!"  

 

Hạng Cửu U truyền âm ra ngoài, đồng thời cẩn thận miêu tả lại dáng vẻ của Diệp Bắc Minh!  

 

Sau khi làm xong tất cả những điều này, Hạng Cửu U quay đầu nhìn về phía mười cô gái xinh đẹp sau lưng!  

 

"Tôi đây cũng rất thích các cô, chỉ tiếc là các cô đã nhìn thấy hết tất cả!"  

 

"Vậy nên, lên đường đi!"  

 

Vừa dứt lời, trong tay Hạng Cửu U xuất hiện một thanh bảo kiếm!  

 

Với một tiếng “keng”, thanh trường kiếm đã được rút ra khỏi vỏ!  

 

Phù!  

 

Đầu của một cô gái xinh đẹp rơi xuống đất, trợn to hai mắt, chết không nhắm mắt!  

 

"Đừng giết chúng tôi..."  

 

"Anh Hạng, chúng tôi sẽ không nói gì cả!"  

 

"Cầu xin anh, đừng mà…"  

 

Những cô gái xinh đẹp còn lại cầu xin tha thứ.  

 

Thẩm Nại Tuyết nghiến răng nói: "Cầu xin người không bằng tự cầu mình, chúng ta cùng nhau bắt tay phá vỡ vòng vây!"  

 

Hai mắt Hạng Cửu U đỏ lên, điên cuồng cười to: "Ha ha ha ha! Đột phá vòng vây? Đến thử xem?"  

 

…  

 

"Gâu! Gâu! Gâu..."  

 

"Mẹ kiếp!"  

 

Nhìn con chó Địa Ngục nằm dưới chân mình đang vẫy đuôi lấy lòng!  

 

Khóe miệng Diệp Bắc Minh không ngừng co giật: "Đây không phải là chó Địa Ngục sao? Sao lại giống một con chó tầm thường thế?"  

"Ha ha ha!"  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười nói: "Tiểu tử, chó Địa Ngục không phải là chó sao?"  

 

 

"Nó uống ma huyết hoàng cấp của cậu, huyết mạch đã bị cậu áp chế!"  

 

 

"Hiện tại đã lộ ra bản tính thật của mình, muốn nhận cậu là chủ nhân!"  

 

 


 

 

Chỉ thiếu việc mở miệng cầu cứu những người trong nghĩa địa Hỗn Độn!  

Không nghĩ sau khi chó Địa Ngục lao tới chỗ Diệp Bắc Minh thì lại liếm mấy giọt máu của anh nhỏ trên mặt đất! 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.