Chương trước
Chương sau
 

Ở bên khác, chủ nhân Sát Minh nhíu mày: “Đây là Diệp Bắc Minh - người mà ông nói chỉ dùng một ngón tay cũng có thể giết chết Giang Lục Đế Cảnh ư?”  

 

Ông lão Thiên Khiếm nuốt nước miếng, gật đầu nói: “Minh chủ, tiểu nhân tận mắt nhìn thấy, không dám lừa ngài!”  

 

“Ồ?”  

 

Chủ nhân Sát Minh vô cùng khó hiểu.  

 

Đột nhiên.  

 

Một bóng người lao tới.  

 

“Bố ơi... Mấy người làm gì vậy?”  

 

Diệp Tâm lao ra, ôm lấy Diệp Bắc Minh!  

 

Vẻ mặt uy hiếp nhìn chằm chằm đám người tu võ ở đây: “Mấy người đừng hòng chạm vào bố tôi!”  

 

“Ha ha ha ha!”  

 

Trong đám người truyền đến những tiếng cười vang!  

 

Đôi mắt ông Phùng đỏ bừng: “Chính là vì tiểu súc sinh này, nếu không Cổ Trần Đan Tôn sẽ không chết!”  

 

“Ông Kỷ cũng sẽ không chết, giết!”  

 

Ông ta bước ra từng bước, trực tiếp vươn bàn tay khô quắt chụp vào cơ thể bé nhỏ của Diệp Tâm!  

 

Tôn Thiến đi ra ngoài đại điện, vừa vặn nhìn thấy một màn này!  

 

“Tâm nhi!”  

 

Cô ấy xông lên giống như nổi điên!  

 

“Cút ngay!”  

 

Ông Phùng gầm lên một tiếng, khí tức trên người chợt bùng nổ, trực tiếp đánh bay Tôn Thiến ra ngoài!  

 

Cả người cô ấy quay cuồng trên không trung, cuối cùng nện mạnh xuống đất, máu tươi phun ra!  

 

Trọng thương, gần chết!  

 

“Mẹ!”

Diệp Tâm hét lên một tiếng, chạy tới chỗ Tôn Thiến.  

 

Ông Phùng không chút cảm xúc: “Tiểu súc sinh, nếu mày đau lòng cho người mẹ tiện nhân của mày như vậy!”  

 

“Mày hãy đi cùng với cô ta đi!”  

 

“Cổ Trần Đan Tôn, anh Kỷ, hôm nay tôi sẽ dùng máu tươi của tiểu súc sinh này để an ủi hai người trên trời có linh thiêng!”  

 

Ông ta cong ngón tay lại, trực tiếp chụp vào đầu Diệp Tâm!  

 

Chuẩn bị đánh chết con bé ngay tại chỗ!  

 

Nhậm Kiếm Hành cũng không nhìn được nữa, quát lên một tiếng: “Ông Phùng, ông hơi quá đáng rồi đấy, cô nhi quả phụ mà ông cũng muốn giết sao?”  

 

Ông ấy tiến lên từng bước, bảo vệ Diệp Tâm ở phía sau!  

 

Lực lượng bùng nổ cường đại đẩy lui ông Phùng ra ngoài.  

 

“Ông dám chắn tôi?”  

 

Ông Phùng hoàn toàn nổi giận, nhìn về phía ông Điền: “Đây là thái độ của Huyền Thiên tông mấy người sao?”  

 

Ông Điền nhíu mày: “Ông Phùng, chúng tôi có thể giao Diệp Bắc Minh cho ông, cô nhi quả phụ thì thôi đi?”  

 

“Thôi đi? Ha hả!”  

 

Vẻ mặt ông Phùng âm trầm: “Huyền Thiên tông muốn bảo vệ hai người đó cũng được, vậy hôm nay Huyền Thiên tông cũng không cần tồn tại nữa!”  

“Sát Minh chủ, Bách Lý tông chủ, các ông ra tay đi, tôi mặc kệ!”  

 

 

Chủ nhân Sát Minh và Bách Lý Tranh Vanh nhìn thoáng qua nhau.  

 

 

Sau đó bước về phía trước từng bước!  

 

 

Đám người phía sau cũng tiến lên từng bước, tình hình cực kỳ căng thẳng!  

 

 

“Chuyện này...”  

 

Sắc mặt Hiên Viên Đại Long cực kỳ khó coi: “Ông Điền, ông muốn để Huyền Thiên tông hoàn toàn bị tiêu diệt sao?”  

“Khoan đã!” 

 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.