Chương trước
Chương sau
 

 “Nếu không, hôm nay chúng tôi sẽ san bằng Huyền Thiên tông!”  

 

Lão già áo xám đúng là ông Phùng.  

 

Sau khi Cổ Trần Đan Tôn chết, bây giờ ông ta chính là người thống lĩnh thành Thiên Đan!  

 

“Ông!”  

 

Đám người Huyền Thiên tông đều biến sắc!  

 

Nếu tính riêng bất cứ thế lực nào trong này, Huyền Thiên tông đều không sợ!  

 

Nhưng nếu những thế lực này cộng lại, cũng đủ để phá vỡ Huyền Thiên tông!  

 

“Giao người ra! Giao người ra! Giao người ra!”  

 

“Tên súc sinh kia giết Cổ Trần Đan Tôn, đã là tội nhân của cả thiên hạ!”  

 

“Giao tên súc sinh và tiểu súc sinh kia ra đây, nếu không hôm nay Huyền Thiên tông sẽ bị diệt môn!”  

 

Từng mũi nhọn lạnh như băng bắn lại đây!  

 

Hiển nhiên đám người ông Phùng, chủ nhân Sát Minh, Bách Lý Tranh Vanh đều ở trong đó.  

 

Hiên Viên Đại Long tiến lên từng bước, đi đến bên cạnh ông Điền: "Ông Điền, chúng ta còn chờ cái gì nữa?”  

 

“Diệp Bắc Minh đã chết, chúng ta giao cậu ta ra đi!”  

 

Ông Điền nhướng mày.  

 

Nhậm Kiếm Hành ở một bên lắc đầu: “Không được! Sáu vị lão tổ đã hạ lệnh, không tiếc bất cứ cái giá nào cũng phải bảo vệ Diệp Bắc Minh!”  

 

“Không tiếc bất cứ cái giá nào? Hay cho một câu không tiếc bất cứ cái giá nào!”  

 

Hiên Viên Đại Long phẫn nộ rít gào, chỉ vào Nhậm Kiếm Hành: “Cái mà ông gọi là  không tiếc bất cứ cái giá nào, chẳng lẽ ngay cả Huyền Thiên tông bị diệt cũng tính vào đó sao?”  

 

“Này...”  

 

Nhậm Kiếm Hành giật mình!  

 

“Ông Điền, còn chờ cái gì nữa?”  

 

“Đúng vậy ông Điền, Hiên Viên trưởng lão nói rất đúng!”  

 

“Dù sao Diệp Bắc Minh đã chết, không cần thiết làm nhiều như vậy vì một người chết!”, có mấy trưởng lão đều mở miệng khuyên bảo.  

 

Mấy người còn lại đều ngậm miệng không nói gì.  

 

Ông Điền suy nghĩ một chút, gật đầu: “Được rồi, chúng ta sẽ giao Diệp Bắc Minh ra!”  

 

Vài lão già vừa mở miệng khuyên bảo lập tức quay người, vọt vào đại điện.  

 

Sau đó khiêng Diệp Bắc Minh ra, tùy ý để trên bậc thang ngoài đại điện!  

 

Ông Điền chỉ vào cơ thể Diệp Bắc Minh: “Các vị, Diệp Bắc Minh mà mấy người muốn đã mất thần hồn rồi, bây giờ chỉ còn lại mỗi cái xác thôi!”  

 

“Chỉ cần các vị lập tức rút lui, mọi người có thể tuỳ ý xử lý cơ thể kẻ này!”  

 

Vèo! Vèo! Vèo!  

 

Vô số ánh mắt dừng ở trên người Diệp Bắc Minh.  

Không kiêng nể gì mà dùng thần niệm thăm dò!  

 

 

“Thật sự đã không có một chút khí tức thần hồn nào cả!”  

 

 

“Tên nhóc này thật sự đã chết ư?”  

 

 

“Đậu má! Quá tiện nghi cho cậu ta!”  

 

 


 

 

Bách Lý Tranh Vanh nhìn chằm chằm “thi thể” Diệp Bắc Minh, ánh mắt chớp động: “Cho dù có phải giả chết hay không, khí tức trong Huyết Mai Lâm kia tuyệt đối không phải giả vờ!”  

“Nhất định phải mang thi thể của tên súc sinh này đi, trên người cậu ta có bí mật động trời của Hoa tộc!” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.