Nhậm Kiếm Hành mừng rỡ, đi theo Yến Vũ Linh vào sâu trong Huyết Mai Lâm!”
Lâm Mạn Dao hừ nói: “Giả vờ làm người tốt cái gì chứ, tôi thấy cô ta cho rằng người ta là người của Huyền Thiên Tông!”
“Nên mới chạy lên nịnh bợ!”
Hà Khung cười khẩy: “Đúng là đồ đàn bà ngu xuẩn, đây không chỉ có mỗi vấn đề dẫn đường đâu!”
"Đừng quên, ba thế lực Thiên Đạo Tông, nhà họ Giang, Sát Minh đều đang đuổi giết tên họ Diệp kia!"
"Dẫn đường cho Huyền Thiên Tông, tương đương đắc tội với ba thế lực lớn!"
…
Bùm!
Một luồng sức mạnh cực kỳ bá đạo tấn công tới, Diệp Bắc Minh bị đánh bay ra ngoài!
Thân thể đập mạnh vào một cây huyết mai, phun ra một ngụm máu tươi!
"Anh Diệp!"
Sở Vị Ương và Sở Sở cùng lao đến.
Mười mấy bóng người lao ra, vây quanh Diệp Bắc Minh chật cứng!
Bốp bốp bốp!
"Bách Lý tông chủ quả thực có thủ đoạn hay lắm!"
Ông lão Thiên Khiếm bật cười vỗ tay đi tới, nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Chạy, tiếp tục chạy đi!"
"Sao lại không chạy đi? Có phải chạy hết nổi rồi đúng không?"
Giọng nói của Giang Lục U khàn khàn: "Sức chịu đựng của tiểu súc sinh này thực sự đáng kinh ngạc!"
"Lại có thể cầm cự được nửa giờ trong lúc chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669144/chuong-3305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.