Nhan Như Ngọc nhục nhã nhắm mắt lại, nước mắt ào ào tuôn ra như mưa.
"Hu hu hu, không ngờ rằng mình lại rơi vào kết cục như vậy, anh Diệp, anh đang ở đâu chứ?"
"Như Ngọc... Như Ngọc sau này không có cách nào dùng cơ thể thuần khiết đến gặp cậu, cũng không còn mặt mũi nào gặp cậu...”
Ngay tại khoảnh khắc mảnh chỉ treo chuông ấy.
Rầm!
Một tiếng nổ vang lên.
Sau đó, giọng nói đầy hoảng sợ của Chu Thực lọt vào tai cô ấy: “Cậu là ai?”
Nhan Như Ngọc mở mắt, đúng lúc thấy một bóng lưng đang đứng chắn trước mặt mình.
Cơ thể cô ấy nhẹ run.
Bóng lưng này rất quen thuộc.
“Anh Diệp ư?”
Chủ nhân của bóng lưng ấy từ từ quay đầu lại, kia chính là gương mặt mà cô ấy ngày đêm mong nhớ.
“Cô Nhan, tôi tới không muộn chứ?”, Diệp Bắc Minh mỉm cười hỏi.
Mắt Nhan Như Ngọc lấp đầy bởi những giọt nước mắt, vui vẻ nức nở gật đầu: “Không muộn, anh Diệp tới đúng lúc lắm!”
Diệp Bắc Minh cởi áo khoác phủ lên người Nhan Như Ngọc: “Tiếp theo cứ giao cho tôi!”
Dứt lời, anh nhìn Chu Thực như thể nhìn người chết.
Chu Thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669073/chuong-3234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.