Chương trước
Chương sau
 

Ông lão ấy tựa lưng vào ghế, híp nửa mắt như nửa ngủ nửa tỉnh: “Chứng tỏ rằng một thời đại mới sắp mở ra!”  

 

“Chẳng phải gần đây có lời đồn rằng người được ông trời chọn lựa sắp ra đời à?”  

 

“Có lẽ trong những thiên tài mới hơn mười tuổi đã tiến vào Huyền Bảng kia còn có người được ông trời chọn lựa kia!”  

 

Cô gái bĩu môi nói: “Cháu cảm thấy tông môn kia cố làm ra vẻ thần bí, cháu đã sai người hỏi thăm rồi!”  

 

“Bọn họ... dường như đang tìm thánh vật của Hoa tộc Thượng Cổ!”  

 

Ông lão nhã nhặn đang híp mắt kia bỗng mở to mắt.  

 

Một lát sau, ông lão kia từ từ nhắm mắt, lắc đầu nói: “Không liên quan tới chúng ta!”  

 

“Ồ!”  

 

Bỗng nhiên, cô gái thốt lên: “Ông nội, ông mau nhìn kìa!”  

 

Ông lão nhã nhặn kia lại mở to mắt lần nữa: “Sao thế?”  

 

Cô gái chỉ vào một cái tên trên Huyền Bảng, khó tin nói: “Ông nội, ông nhìn kỹ danh sách trên Huyền Bảng tháng này chưa?”  

 

Ông lão đứng dậy bước tới: “Mỗi tháng đều thay đổi một lần, trừ phi danh sách có thay đổi quá lớn nếu không cũng chẳng có gì hay!”  

 

Ông lão cúi đầu nhìn danh sách trên Huyền Bảng.  

 

Cái tên xếp thứ chín trăm chín mươi chín.  

 

“Cái tên này sao thế?”, ông lão nhã nhặn khó hiểu.  

 

Cô gái đỏ mặt nói: “Ông nội, ông xem kỹ tin tức của người này nè!”  

 

“Ừ!”  

 

Ông lão nhã nhặn gật đầu, nhìn kỹ thông tin của người xếp thứ chín trăm chín mươi chín.  

 

Chỉ liếc mắt qua, ông lão đã kinh hãi bật thốt: “Không thể nào!”  

 

“Xếp thứ chín trăm chín mươi chín, hai mươi bảy tuổi...”  

 

Tuổi này cũng không có gì kinh ngạc.  

 

Mà điều khiến người ta kinh ngạc thật sự chính là cảnh giới của người xếp hạng chín trăm chín mươi chín.  

 

Thế mà lại chỉ ở cảnh giới Chân Linh đỉnh phong.  

 

Còn người xếp thứ một nghìn, bảy mươi bảy tuổi, cảnh giới Động Hư đỉnh phong.  

 

Những người xếp sau một nghìn đều ở cảnh giới Động Hư, càng sau càng giảm.  

 

Người xếp hạng chín trăm chín mươi tám, tám mươi mốt tuổi, cảnh giới Hư Vương sơ kỳ.  

 

Những người xếp trước chín trăm chín mươi tám đều ở cảnh giới Hư Vương, càng lên càng cao.  

 

Nói cách khác, hạng chín trăm chín mươi chín là một giải phân cách.  

 

Nhưng giải phân cách này rất bất ngờ.  

 

Cảnh giới Chân Linh đỉnh phong hả? Cái quỷ gì thế!  

 

Cô gái khó hiểu: “Ông nội, liệu có phải ghi nhầm hay không?”  

Ông lão nhã nhặn lắc đầu: “Chắc chắn không thể nào, bảng danh sách này là do nhà họ Mặc chúng ta thăm dò thiên cơ mới cho ra được!”  

 

 

“Nhưng tại sao lại thế?”  

 

 

Cô gái vẫn thắc mắc.  

 

 

Ông lão nhã nhặn suy tư vài giây, rồi trầm giọng bảo: “Chỉ có một khả năng, tuy rằng tên này chỉ có cảnh giới Chân Linh đỉnh phong!”  

 

 


 

 

Cơ thể cô gái hơi run, miệng há to đến mức có thể nhét một quả trứng chim: “Ông nội, trên thế giới này còn có yêu nghiệt như vậy sao?”  

Ông lão nhã nhặn chắp tay sau lưng, đi qua đi lại trong phòng. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.