Băng Phách có chút kinh ngạc: "Không ngờ cậu lại coi trọng tình cảm như thế, nếu vậy, tôi cũng không giấu diếm gì nữa!"
"Cậu mang cơ thể của bọn họ tới nghĩa địa, linh hồn của tôi có thể nhập vào trong cơ thể của bọn họ, tạm thời duy trì sức sống cho họ!"
Diệp Bắc Minh nhíu mày.
Băng Phách hừ lạnh một tiếng: "Diệp Bắc Minh, cậu đừng coi lòng tốt của bản tọa thành lòng lang dạ thú!"
"Nếu cậu không tin có thể hỏi Tháp Hồn!"
Diệp Bắc Minh hỏi thử.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Hẳn là không có vấn đề gì, hơn nữa linh hồn của cô ta cũng đang ở trong tòa tháp này!"
"Bây giờ cậu là chủ nhân của tôi, vì vậy cậu có thể khiến cô ta tan thành tro bụi bất cứ lúc nào!"
Diệp Bắc Minh gật đầu: "Nói cho tôi biết, điều kiện của cô là gì?"
Băng Phách không nói nhảm, thẳng thắn nói: "Hàng triệu năm trước, tôi đã sáng tạo ra một thế lực tên là Băng Cực Cung ở Huyền Giới!"
"Trước khi phi thăng Thần giới, tôi đã để lại một thứ rất quan trọng ở đó!"
"Nếu Băng Cực Cung còn tồn tại, tôi muốn cậu tới đó một chuyến, giúp tôi lấy lại thứ đó!"
"Nếu Băng Cực Cung đã bị phá hủy, vậy thì quên đi. Chuyện này cũng không quá khó khăn phải không?"
Sắc mặt của Diệp Bắc Minh dịu lại:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669055/chuong-3216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.