“Vâng, thưa đế tử!”
Một lão già cảnh giới Động Hư trung kỳ từ từ bước ra.
Lão già kia xuất hiện ngay trước mặt Diệp Bắc Minh, vẻ mặt vô cùng bình tình vươn một bàn tay tới bờ vai anh.
“Đồ kiến hôi, dám tranh luận với cậu chủ nhà tôi à, cậu nên...”
Chữ “chết” còn chưa ra khỏi miệng.
Xoẹt xoẹt!
Máu tươi bắn tung tóe.
“Á!”
Lão già kia hét lên đau đớn, một cánh tay đã bị Diệp Bắc Minh hung tợn xé xuống.
“Ối!”
Bầu không khí yên lặng lạ thường.
“Cậu... thực lực của cậu đến tột cùng là gì chứ?”
Lão già kia hoảng hốt nhìn Diệp Bắc Minh rồi nhanh chóng lùi về sau.
Diệp Bắc Minh mỉm cười nói: “Chớ sợ hãi, tôi ra tay nhanh lắm, không đau chút nào đâu!”
Anh từ từ bước lên, tung chưởng tóm lấy cái đầu của lão già kia.
“Không...”
Đầu lão già nổ tung, thân rớt thẳng xuống đất, chết ngay tại chỗ.
Cảnh ấy khiến người của mấy nghìn tông môn kinh hãi: “Diệp Càn Khôn có thể giết cảnh giới Động Hư sao?”
Vẻ kiêu ngạo trên mặt Vạn Tuyệt biến mất, thay vào đó là sự nghiêm túc: “Tôi khá thấy hứng thú với cậu đấy, nên bổ sung thêm một điều kiện!”
“Tự giới thiệu, nói ra lai lịch của mình, tôi sẽ cho cậu một cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669016/chuong-3177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.