“Trêu chọc nhiều tông môn một lúc như vậy đâu phải tính cách của cậu!”
Diệp Bắc Minh cười nói: “Tiểu Tháp, đây là Diệp Càn Khôn tự rước lấy, liên quan gì tới Diệp Bắc Minh tôi chứ?”
“Khi ở quảng trường Chân Võ, Diệp Càn Khôn và Diệp Bắc Minh đã cùng nhau xuất hiện”.
“Mọi người sẽ không tài nào nghĩ ra chúng ta là một đâu”.
“Tôi dẫn hết mọi sự chú ý lên người Diệp Càn Khôn, như vậy sẽ lược bớt phiền phức cho mình”.
“Lùi một bước mà nói, thực lực mạnh nhất ở đây cũng chỉ là cảnh giới Chúa Tể đỉnh phong, chẳng có lấy kẻ nào cảnh giới Động Hư”.
“Trong mắt tôi, quả thật bọn họ đều là rác rưởi!”
“Vãi đạn...”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục câm nín: “Tên nhóc nhà cậu thật là, hahaha!”
“Nhưng mà cô Sở Sở trong đám đông kia biết thân phận của cậu!”
Diệp Bắc Minh cố tình liếc nhìn Sở Sở rồi đáp: “Yên tâm đi, cô ấy sẽ không khai ra tôi đâu!”
Trong đám đông, Lý Thất Dạ ngẩng đầu: “Cậu ta điên rồi à?”
Lão già Yêu Tộc bên cạnh cười khẩy: “Ông vua không ngai hả? Thứ nhất trên Thiên Bảng thì sao chứ?”
“Quá kiêu ngạo rồi, mọi người không thù không oán với cậu ta mà cậu ta lại dám chọc tức nhiều người như thế!”
“Đến cả chữ chết viết thế nào cũng không biết!”
Dao Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3669014/chuong-3175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.