Đôi mắt Vạn Càn đỏ ngầu, tràn đầy tơ máu: “Vạn Tuyệt? Mày chỉ là một đứa con thứ, có tư cách gì bước vào thần điện này!”
“Chán sống rồi hả? Sao còn không mau cút ra ngoài cho tao!”
“To gan!”
Vạn Trường Sinh quát to: “Càn Nhi, nó là em trai của con và cũng là con trai bố!”
“Mấy năm qua bố bế quan, thực lực của Tuyệt Nhi đã tiến bộ rất nhiều!”
“Nó đã có tư cách tiến vào thần điện!”
“Cái gì?”
Nghe vậy, Vạn Càn cảm nhận được một mối đe dọa.
Hắn ta quay đầu nhìn thoáng qua Vạn Tuyệt, sâu trong đáy mắt anh ta thoáng hiện lên tia khiêu khích.
"Không được, không thể để Vạn Tuyệt vượt qua mình!"
"Với tính tình của thằng ranh kia, nếu để nó trở thành người thừa kế của bố thì mình sẽ không còn đường sống mất!"
Nghĩ đến đây, Vạn Càn bèn nói: “Bố ơi, con sẽ đến Thiên Uyên ngay, con chắc chắn sẽ đưa Đông Phương Xá Nguyệt về cho bố!”
Vạn Tuyệt mỉm cười: “Bố ơi, con đồng ý đi theo anh trai ạ!”
Vạn Trường Sinh gật đầu hài lòng: “Được!”
Vạn Càn quả quyết từ chối: “Bố ơi, một mình con là đủ rồi!”
“Con nghi ngờ quyết định của bố sao?”, ánh mắt Vạn Trường Sinh lạnh như băng.
“Con nào dám ạ!”
Vạn Càn sợ run người, vội vàng quỳ rạp xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668955/chuong-3116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.