Con ngươi Sở Vị Ương khẽ co rụt lại!
Ánh mắt Diệp Bắc Minh trầm xuống, nhìn Sở Thiên Hằng và người sau lưng ông ta: "Cảnh giới Động Hư?"
Tổng cộng sáu người.
Sở Thiên Hằng khoảng chừng cảnh giới Động Hư trung kỳ, năm người khác đều là sơ kỳ!
Chát!
Ngay trước mặt mấy chục triệu người, ông ta tát cho Sở Vị Ương đập xuống mặt đất!
Sau đó giẫm một chân lên đầu cô ta: "Thứ ăn cây táo rào cây sung!"
"Tao sớm đã nhìn ra mày muốn cứu nó, bằng không thì tại sao điện Chân Võ không thể tìm được con kiến này suốt ba ngày!"
"Đáng tiếc, chính con kiến này lại phát điên rồi, còn dám đến điện Chân Võ?"
"Kéo xuống!"
Quát khẽ một tiếng!
"Rõ!"
Một lão già răng hô giẫm chân một cái, sau lưng sấm sét ầm ầm!
Ầm!
Hơi thở của cảnh giới Động Hư hoàn toàn bộc phát!
Bịch!
Mấy chục triệu người tu võ trên quảng trường Chân Võ đồng loạt quỳ trên mặt đất, ngay cả Lý Thất Dạ và Dao Cơ cũng không thể may mắn thoát khỏi!
"Ông nội... Đây là sức mạnh gì?", thiếu nữ chỗ ghi danh vô cùng hoảng sợ.
Ông lão bên cạnh nằm rạp trên mặt đất, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh: "Cảnh giới Động Hư, đây là cảnh giới Động Hư!"
"Cảnh giới không thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668921/chuong-3082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.