Đường núi gập ghềnh, Tô Tử Lăng cảm giác thật sự giống như ghi chép trong sách, thân thể giống như bị bao phủ bởi một tầng gông xiềng!
Đêm khuya.
Hai người đã leo hàng trăm nghìn mét!
Diệp Bắc Minh vẫn như không có việc gì, nhưng Tô Tử Lăng lại đầm đìa mồ hôi.
Quần áo vốn đã mỏng manh giờ phút này dán sát vào cơ thể, làm lộ ra dáng người yêu kiều của cô ta!
Sắc mặt cô ta ửng hồng, không ngừng thở dốc!
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Nghỉ ngơi một chút đi".
Tô Tử Lăng nuốt một ngụm nước miếng: "Anh Diệp, anh không cần lo lắng cho tôi, chúng ta tiếp tục lên đường đi!"
Diệp Bắc Minh nhìn cô ta: "Cô chắc chứ?"
"Tôi chắc chắn!"
Tô Tử Lăng gật đầu khẳng định.
Diệp Bắc Minh không hề phí lời nữa, quay người lại tiếp tục lên đường!
Tô Tử Lăng lấy ra một viên đan dược, một ngụm nuốt vào.
Lúc ở giữa sườn núi, trên đường bắt đầu xuất hiện một vài thi thể của người tu võ!
Còn có một số người tu võ khác, sau khi phát hiện ra Diệp Bắc Minh thì lập tức quay người bỏ chạy!
Diệp Bắc Minh cũng không có ý định đuổi theo, tiếp tục leo núi!
Cuối cùng.
Sáng sớm ngày hôm sau, hai người đã có thể nhìn thấy đỉnh của ngọn núi lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668864/chuong-3025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.