"Nhớ kỹ, cậu chỉ có cơ hội một lần!"
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng ngưng trọng!
Đúng lúc này, bàn tay năng lượng nện xuống!
Lập tức đập bốn vị sư tỷ thành sương máu!
"Không có thời gian nữa!"
Diệp Bắc Minh sải bước ra, ngăn cản trước thân thể bốn vị sư tỷ!
Máu tươi trên người anh bùng cháy!
Ầm!
Sức mạnh như sao chổi va chạm Địa Cầu đè ép xuống!
Hai chân Diệp Bắc Minh ngập thật sâu xuống mặt đất!
Anh liều mình, máu thịt trên người nổ tung, cứng rắn gánh lấy một kích này!
"Tiểu sư đệ!"
Đôi mắt của Vương Như Yên, hoàng hậu Hồng Đào, Chu Lạc Ly, Tiểu Độc Tiên tràn ngập tơ máu!
Diệp Bắc Minh gầm nhẹ: "Đi, đều đi cho em!"
"Dù có phải chết, chúng ta cũng phải chết cùng với nhau!"
Vương Như Yên rơi lệ đầy mặt.
Ánh mắt Vô Thủy Kiếm Hoàng lạnh nhạt, nhìn từ trên cao xuống bọn họ: "Chậc chậc chậc, chết cũng phải chết cùng với nhau? Thật khiến người ta cảm động!"
"Lão phu thật sự không đành lòng. Diệp Bắc Minh, chỉ cần cậu quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!"
"Nói một tiếng mình sai rồi!"
Vô Thủy Kiếm Hoàng nghiền ngẫm: "Tôi chỉ giết một mình cậu, để lại mạng sống rẻ mạt của bốn sư tỷ cậu, sao hả?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668849/chuong-3010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.