Cái mặt già của Phương Cửu Lê tái nhợt: “Đúng là đồ quái vật!”
Những lão già còn lại đều vô cùng kinh hãi.
Lão già gầy gò kia cong môi hỏi lại: “Giờ các người còn cảm thấy tôi yêu cầu quá đáng lắm sao?”
Tất cả thành viên của nhà họ Phương chết lặng, sững sờ ngồi đó.
Bỗng nhiên.
“Tất cả người nhà họ Phương mau cút ra đây nhận lấy cái chết!”
Giọng nói đó vang vọng như tiếng sấm rền.
Mọi người giật mình.
“Giọng nói này là của... Diệp Bắc Minh?”
“Là cậu ta!”
Mọi người phản ứng lại ngay.
Phương Vô Đạo tức giận ngút trời: “Tên súc sinh này dám mò tới đây thật!”
Ngay sau đó.
Nháy mắt mặt ông ta trắng bệch: “Đại ca, thằng nhóc đó đến đây rồi!”
Phương Chính Hổ cắn răng nói: “Mã trưởng lão, bọn tôi đồng ý với các người!”
Lão già mập mạp và lão già gầy gò nhìn nhau cười: “Cứ đợi tin tốt của chúng tôi đi, trong vòng mười lăm phút, cậu ta sẽ đi đời!”
Hai người họ đứng dậy rồi bước ra ngoài sảnh nghị sự.
Phương Vô Đạo nuốt nước miếng: “Mẹ kiếp, may mắn có trưởng lão của Thiên Đạo Tông giúp sức!”
“Nói như vậy nhà họ Phương lâm nguy thật rồi!”
Phương Cửu Lê gật đầu nói: “Tên súc sinh kia dám huyết tế cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668815/chuong-2976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.