“Cậu ta dám nói câu đó luôn à? Lẽ nào không sợ đắc tối với các vị kia ư?”
Tất cả ngơ ngác đứng nhìn, cả lũ chết lặng.
Một lũ Ma tộc hoảng hốt đến mức quên thở.
Bọn họ bất giác nhìn vào sâu trong Tu La Tộc, trong ánh mắt lộ ra sự e dè.
Khóe mắt Huyết Lịch run rẩy.
Lão già trong đám đông kia thì lại kinh ngạc nhìn Diệp Bắc Minh.
“Cậu... cậu...”
Đám trưởng lão của Tu La Tộc suýt tức chết: “Tôi chưa từng thấy ai kiêu ngạo như thế!”
“Diệp Bắc Minh! Cậu coi Tu La Tộc bọn tôi là chỗ nào hả?”
“Cho dù cậu cầm ma tỷ thì cũng không được phép sỉ nhục nghi thức thừa kế của Tu La Tộc như vậy!”
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tôi sỉ nhục đó các người làm được gì hả?”
Ly Nguyệt cuồng cuồng, vội nói: “Chồng ơi, đừng nói bậy, cẩn thận gặp chuyện không may đó!”
Cô ta vừa dứt lời.
Ầm ầm ầm!
Sâu trong Tu La Tộc vọng tới một tiếng nổ rung trời lệch đất.
Một bóng dáng đen kịt phóng vút lên cao rồi hóa thành một bóng Tu La khổng lồ cao hàng chục nghìn mét.
Nữ hoàng Tu La hoảng sợ quỳ xuống, rụt rè tâu: “Lão tổ, mong người chớ tức giận ạ!”
“Cậu ta không hiểu phép tắc của Ma tộc nên mới nói mấy câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668760/chuong-2921.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.