Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Tiền bối, không thử một lần thì sao biết không có cơ hội thứ hai chứ?”
“Nguyệt Nhi, lên tế đàn!”
Ly Nguyệt lựa chọn tin tưởng anh.
Cô ta bước tới tế đàn, chuẩn bị bước lên lần nữa.
Thất thế, đám người của Tu La Tộc ồn ào huyên náo.
“Lên tế đàn lần nữa sao? Xưa nay chưa từng có chuyện đó!”
“Không được, Ly Nguyệt chỉ có một cơ hội thừa kế thôi!”
“Cô ta lên tế đàn lần thứ hai chắc chắn sẽ khiến vong linh tổ tiên tức giận!”
“Chúng tôi phản đối!”
Vài vị trưởng lão quát to: “Ly Nguyệt, cô có tư cách gì lên tế đàn nữa chứ?”
“Thật to gan, mau cút xuống cho tôi!”
Cơ thể mềm mại của Ly Nguyệt run lên, cô ta dừng bước.
“Hừ!”
Diệp Bắc Minh hừ: “Người phụ nữ của Diệp Bắc Minh tôi muốn lên tế đàn mấy lần thì cứ lên thôi!”
“Cần gì quan tâm tới lời phản đối của lũ yêu ma quỷ quái các người chứ!”
Anh vung kiếm quét ngang qua.
Vài trưởng lão mở miệng phản đối kia đã hóa thành tro trong chớp mắt.
“Cậu!”
Những trưởng lão còn lại của Tu La Tộc hoảng sợ lùi về phía sau, chỉ biết chỉ tay vào Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh lạnh mặt nhìn họ: “Các người không phục à?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668759/chuong-2920.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.