“Mày… Thằng nhóc họ Diệp, mày…”
Diệp Thương Thiên chỉ vào lưng Diệp Bắc Minh, hoảng sợ không nói nên lời!
Mặt Diệp Nguyệt Thiền nóng lên, khiếp sợ nhìn những thứ này!
…
Sâu trong Nguyên Long thành, trong một đại điện có sức chứa một trăm ngàn người.
Các đại tông mông, gia tộc đã đến từ lâu, chờ cuộc họp hằng năm!
Ba người Lục Lâm Xuyên, Lâm Bách Hùng, Tần Hồng Bân đứng sau hai cái ghế thái sư.
Thận trọng hầu hạ!
Tần Hồng Bân tươi cười nói: “Hai vị đại nhân cần gì cứ nói ạ!”
Lâm Bách Hùng cũng tỏ vẻ nịnh nọt: “Đại nhân, tiết mục hôm nay người có hài lòng không?”
Lục Lâm Xuyên chỉ vào một ả đào trên sân khấu: “Đại nhân, năm nay cô ấy mới vừa mười sáu, nếu người thích, tối nay cô ấy sẽ là người của người!”
Mặt Từ Biệt Vân và Thạch Trung Hà đầy hưởng thụ: “Các người biết điều đấy!”
“Yên tâm, có hai chúng tôi ở đây, các người có thể không cần lo nghĩ!”
Đột nhiên.
Một tiếng rồng ngâm vang lên: “Nhà họ Tần, nhà họ Lâm, nhà học Lục thái cổ, tất cả các ngươi cút ra đây nhận chết đi!”
“Ai mà to gan thế!”
Trong đại sảnh im phăng phắc!
Nụ cười của Tần Hồng Bân, Lâm Bách Hùng, Lục Lâm Xuyên đều cứng lại, vẻ mặt cực kì sợ hãi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668714/chuong-2875.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.