“Cậu chủ, chúng ta có thể vào rồi!”
Người thanh niên kia không hề do dự bước vào thần miếu.
Hai ông lão kia theo sát đằng sau.
Ngoài thần miếu ồn ào huyên náo.
“Ba người kia là ai thế?”
“Đó đều... đều là cường giả Thái Cổ đấy!”
“Chết rồi, tất cả chết hết rồi...”
Tần Hồng Bân sợ hãi cúi đầu: “May quá, may là bọn họ không giết chúng ta!”
Vạn Huyết Kiếm Chủ nuốt nước miếng: “Bọn họ đều là cường giả Thái Cổ đấy!”
Cơ thể già nua của Phó Thương Long run rẩy: “Không... không thể nào!”
Huyết Thí Thiên sợ run người.
Quỷ mẫu Bạch Liên suýt nữa quỳ rạp xuống đất.
Sắc mặt phu nhân Hợp Hoan trắng bệch.
Người của Đế tộc vừa đuổi tới, thấy xác chết la liệt khắp mặt đất.
Đế Khởi La ngơ ngác: “Bọn họ đều là... sư phụ của anh Diệp ư?”
Nhan Như Ngọc chết lặng: “Nếu cậu ta biết chuyện này, chắc sẽ nổi điên mất!”
Mắt Diệp Tiêu Tiêu đỏ bừng: “Cái chết của những tiền bối ấy thật đáng tiếc!”
“Tất cả sư phụ đều bị tra tấn đến chết, nếu nhóc Diệp biết chỉ sợ phát điên mất!”
Trong đám đông có người hỏi: “Giờ làm sao đây? Chúng ta còn vào thần miếu nữa không?”
“Tiến vào làm gì nữa, mau chạy thôi!”
“Ba người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668668/chuong-2829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.