Lão tổ nhà họ Vạn trực tiếp ra tay, một lực lượng mạnh mẽ đánh tới: "Hạ cô nương, dừng tay!"
Tiếng nổ vang lên, vách đá sau lưng ầm ầm nổ tung.
Nếu không phải Hạ Nhược Tuyết kịp thời tránh thoát, e rằng sẽ chết ngay tại chỗ!
Hạ Nhược Tuyết biến sắc: "Các người có ý gì? Chúng ta đã thương lượng xong rồi!"
"Kiếm này thuộc về tôi, kiếm kỹ thuộc về các ông!"
"Hạ cô nương, kế hoạch có thay đổi, tốt nhất là cô nên thành thật một chút".
Lão tổ nhà họ Diệp nhếch miệng cười: "Trường Thanh, đi lấy bí tịch và kiếm!"
"Dạ, lão tổ".
Vạn Trường Thanh cười một tiếng, đi về phía bàn.
Hạ Nhược Tuyết cảm thấy không thích hợp.
Bóng dáng của cô lóe lên, lao ra khỏi cung điện bằng đá.
Lão tổ nhà họ Diệp nhếch miệng cười lạnh: "Hạ cô nương, cô muốn đi đâu vậy?"
Bàn tay gầy guộc của lão ta chụp lấy Hạ Nhược Tuyết!
Ầm!
Hạ Nhược Tuyết như bị sét đánh, phun ra một ngụm máu tươi, rơi xuống mặt đất.
Vạn Trường Thanh mỉm cười đi tới: "Lão tổ, đừng giết cô ấy vội, cô nàng này rất thú vị".
"Chúng ta đã quen biết được một tháng, cháu theo đuổi cô ta rõ ràng như vậy mà đến tay cũng không cho cháu nắm!"
"Vẫn nên chờ cháu chơi mấy lần rồi giết cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668658/chuong-2819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.