Lúc này, thần niệm lại bị ép chỉ còn lại trăm ngàn dặm!
“Trong trăm ngàn dặm có ai không?”
“Có, vừa khéo, Hạ Nhược Tuyết đang ở gần đây!”
…
Ở sâu trong sơn cốc, trước một cánh cửa đá màu đen cao trăm trượng.
Trên cửa đá có khắc các loại phù văn cổ xưa.
Lão tổ nhà họ Diệp lật tay, lấy ra một cuốn sách vàng thái cổ.
Ánh sáng màu vàng chiếu lên gương mặt già nua của ông ta, sắc mặt hồng hào: “may mà có năng lượng của sách vàng thái cổ!”
“Nếu không thì sau khi tiến vào chiến trường thái cổ, chúng ta đã bị truyền tống đến nơi nào đó không xác định rồi”.
Vạn Trường Thanh dịch tới gần, đôi mắt ứ máu.
Giọng anh ta rất kích động: “Lão tổ, việc này không nên chậm trễ, nhanh lên đi!”
Lão tổ nhà họ Vạn liếc qua Vạn Trường Thanh: “Cậu gấp cái gì chứ? Không ai tìm được nơi này đâu”.
“Ông yên tâm đi, vì ngày hôm nay, nhà họ Vạn chúng tôi đã mưu đồ vô số năm rồi!”
“Hôm nay, chúng ta nhất định sẽ thành công!”
Dứt lời, lão tổ nhà họ Vạn ngồi xếp bằng xuống.
Ông ta cắn rách đầu ngón tay, dựa theo chữ viết trong sách vàng thái cổ.
Mô phỏng theo!
Ông ta dùng máu tươi vẽ hơn một trăm phù văn trong sách vàng thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668657/chuong-2818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.