Sắc mặt Diệp Bắc Minh âm u đến đáng sợ, hai tay nắm chặt nắm đấm.
Sát ý cuồn cuộn dâng lên trong lòng.
Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Cô ấy tận mắt nhìn thấy bố mẹ mình chết thảm, do vậy đã hình thành tâm ma!”
“Bây giờ có lẽ chỉ có tự tay mình giết chết kẻ thù mới khiến tâm ma biến mất!”
Diệp Bắc Minh nhìn về phía Lạc Vô Tà hỏi: “Là ai giết bố mẹ của đại sư tỷ?”
Lạc Vô Tà nghiến răng nghiến lợi đáp: “Hàn Tông! Là một người thanh niên trẻ tuổi tên Hàn Tông!”
“Hàn Tông?”
Diệp Bắc Minh híp mắt.
Rồi anh xoay người bước ra ngoài cửa: “Bát sư tỷ, chăm sóc đại sư tỷ nhé!”
Lục Tuyết Kỳ dõi theo bóng dáng của Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, em định đi đâu đó?”
Diệp Bắc Minh chỉ trả lời ngắn gọn: “Đi giết người!”
...
Thánh Tộc, trong đại điện.
Lạc Thạch Lăng ngồi ở ghế gia chủ, phía dưới là mười mấy lão già đang ngồi.
Mặt đất trung tâm đại điện có hai thi thể đã được che bằng hai tấm vải bố.
Lạc Thạch Lăng ra vẻ buồn khổ đau thương nhưng trong lòng lại vui như nở hoa.
Lạc Chính Hùng chết rồi.
Mấy trưởng lão ủng hộ ông ta cũng bị người của Thánh Vực giết rồi.
Nếu không có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668582/chuong-2743.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.