Mọi người không hẹn mà cùng nhau nghĩ tới hai chữ.
Thần hồn!
Ngay khi thấy thần hồn của mình xuất hiện, Hàn Khâu hoảng hốt la to: “Cậu... rốt cuộc cậu là ai hả?”
Thần hồn diệt vong thì đến cả cơ hội đầu thai cũng chả còn.
“Tôi là sát thần!”
Diệp Bắc Minh thốt ra một câu ngắn ngủi.
Vừa dứt lời.
Cơ thể hồng hào của Hàn Khâu héo úa, nháy mắt đã hóa thành một cái xác khô.
Thần hồn của lão ta hóa thành một tia huyết quan chui vào cơ thể Diệp Bắc Minh.
Anh khoát tay, thi thể lão ta hóa thành bột mịn.
Bỗng nhiên.
Đại sư tỷ mở mắt rồi hét thảm: “Bố, mẹ!”
Lạc Vô Tà bước tới: “Chị ơi, chị tỉnh rồi!”
Cậu ta hớt hải chạy tới nhưng Lạc Khuynh Thành như không nhận ra cậu ta mà tung ra một chưởng.
Phụt!
Xương sườn Lạc Vô Tà bị đánh gãy, người bay ngược ra ngoài ngã sóng soài trên mặt đất: “Chị, chị làm sao thế?”
“Đại sư tỷ, cậu ta là em trai của chị đó!”
Lục Tuyết Kỳ đi tới.
Cô ấy vừa mới bước tới gần đó.
Ma khí trên người Lạc Khuynh Thành bùng nổ.
Lục Tuyết Kỳ cũng bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi.
“Bát sư tỷ cẩn thận!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668580/chuong-2741.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.