"Nhưng đan dược thần kỳ ở chỗ, các loại thuốc chủ yếu và các loại dược liệu phụ trợ luyện hóa lẫn nhau!"
"Ảnh hưởng lẫn nhau, từ đó sinh ra sức mạnh càng thêm cường đại!"
"Trực tiếp cắn nuốt dược liệu nhất định không có hiệu quả như cắn nuốt đan dược".
Diệp Bắc Minh gật đầu.
Đạo của đan dược có thể tồn tại cùng đạo tu võ, chẳng phân biệt được nhau.
Vẫn có đạo lý để nó tồn tại!
"Cảm ơn cô Vương".
Diệp Bắc Minh thu hồi chiếc nhẫn trữ vật.
Vương Chỉ Dao hơi do dự, vẫn nói: "Cậu... Nhập môn trễ hơn, có thể gọi tôi là sư tỷ."
Diệp Bắc Minh trả lời: "Tôi vẫn gọi cô là cô Vương nhé".
"Sao? Tôi không xứng làm sư tỷ của cậu hả?"
Vương Chỉ Dao nhướng mày, có chút không vui.
"Đúng vậy".
Cô ta không ngờ Diệp Bắc Minh lại gật đầu thừa nhận.
"Cậu!"
Vương Chỉ Dao tức giận nhíu mày lại, ngực nhấp nhô mạnh mẽ.
...
Cùng lúc đó, đại lục Chân Võ.
Ở sâu trong một di tích cổ xưa.
Rầm!
Một tiếng vang rung chuyển trời đất.
Một cánh cửa đá cổ xưa nổ tu, ba bóng người xinh đẹp hơi kích động, bước vào đó.
Sau cánh cửa đá là một mộ huyệt.
Một bia đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668460/chuong-2621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.