Diệp Bắc Minh cực kỳ tự tin: "Chỉ là một tên cảnh giới Vực Vương đỉnh phong thôi, cũng xứng để anh phải tổn thất thọ nguyên để giết chết sao?"
Chu Nhược Giai thở dài nhẹ nhõm, rúc vào trong lòng Diệp Bắc Minh.
Cô ấy nhắm mắt lại.
Cảm nhận được tiếng tim đập của anh!
Diệp Bắc Minh cười nói: "Em không hỏi xem anh dùng thủ đoạn gì sao?"
Chu Nhược Giai thản nhiên cười trả lời: "Anh Bắc Minh có bí mật của mình, loại chuyện này em vẫn không cần biết thì tốt hơn".
"Nhỡ may anh nói ra mà người ta biết, chẳng phải là em đã hại anh rồi sao?"
Hai người ôm nhau.
Bầu không khí bắt đầu xảy ra biến hóa vi diệu.
Đã lâu rồi không được gặp, tình cảm chẳng những không hề phai nhạt.
Ngược lại càng thêm nhiệt tình!
Bàn tay của Diệp Bắc Minh cũng bắt đầu không thành thật, dần duỗi xuống xuống phía dưới.
Ngay lúc hai người chuẩn bị tiến hành bước tiếp theo.
Vương Chỉ Dao đến đây, đi qua sân vào cửa lớn, vừa lúc nhìn thấy một màn khiến cô ta phải đỏ mặt!
Nhìn hai người đang ôm nhau.
"Khụ khụ!"
Vương Chỉ Dao vội vàng quay đầu, ho khan.
"Không phải người này mới tổn thất một phần ba tuổi thọ sao?"
"Sao còn... Còn nghĩ đến chuyện này?"
"A!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668459/chuong-2620.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.