Cả hội trường võ đạo chấn rung kịch liệt, cơ thể Trịnh Bách Xuyên loạng choạng lùi lại, miệng phun ra máu tươi!
Trong đôi mắt tràn ngập tức giận vô tận: “Lão Hoa, tôi chắc chắn vì kẻ này mà đối địch với nhà họ Trịnh tôi chứ?”
Ánh mắt Hoa Côn Luân sắc xảo: “Trịnh Bách Xuyên, hôm nay có tôi ở đây, ông đừng hòng động vào một cọng lông của cậu ta!”
“Được!”
Trịnh Bách Xuyên nhìn Hoa Côn Luân một cái sâu sắc, cất giọng kèm theo vẻ uy hiếp: “Súc sinh, chuyện hôm nay, tôi nhớ kỹ rồi!”
“Sau này, chúng ta từ từ chơi!”
Trịnh Bách Xuyên gần như cắn vỡ răng, quay người định bỏ đi.
Một giọng nói lạnh thấu xương vang lên: “Tôi cho ông đi chưa?”
Soạt!
Trong tích tắc, mười mấy vạn đôi mắt cùng nhìn sang Diệp Bắc Minh!
Mười mấy ông lão trên ghế trọng tài.
Phùng Vũ, Thái Tra, Chu Long, Đạm Đài U Nguyệt.
Tất cả nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!
Ngay cả Hoa Côn Luân cũng ngẩn người: “Cậu nhóc, cậu muốn làm gì?”
Diệp Bắc Minh đứng trên đài võ đạo, nhìn về hướng ghế trọng tài: “Trên đài võ đạo, vừa phân thắng bại, cũng quyết sinh tử!”
“Tôi giết Lục Tử Húc, Trịnh Nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668450/chuong-2611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.