Tiếng rồng ngâm vang lên.
Một con kim long hiện lên sau lưng Diệp Bắc Minh!
Diệp Thanh Lam nghẹn họng nhìn trân trối: “Minh nhi… Con…”
……
Mẹ con Diệp Thanh Lam ra khỏi phòng, bên ngoài đã có rất nhiều người đứng chờ.
“Bắc Minh!”
“Minh nhi!”
“Long Soái, anh không sao rồi!”
Hạ Nhược Tuyết, Lãnh Nguyệt, Sát Chủ.
Ông ngoại Diệp Nam Thiên, cậu Diệp Thanh Dương và người nhà họ Diệp.
Một đám trưởng lão Thanh Huyền Tông, các chiến sĩ Long Hồn.
Chị em Tiêu Nhã Phi, Tiêu Dung Phi cũng không nhịn được đi theo cùng.
Ngoài ra, còn có Diệp Cấm Thành, Diệp Lăng Tiêu đã lâu không gặp.
Diệp Thanh Ca đứng sau lưng hai người, đôi mắt xinh đẹp không ngừng quan sát Diệp Bắc Minh: “Mấy tháng không gặp, dường như Diệp Bắc Minh đã không còn là người cùng thế giới với chúng ta nữa rồi…”
Diệp Bắc Minh gật đầu với tất cả mọi người: “Khiến mọi người phải lo lắng rồi”.
Thư ký Tiền cũng tới, anh ta cười cười: “Long Soái, ngài không sao là tốt rồi”.
“Làm mọi người lo lắng muốn chết, bây giờ cả núi Côn Luân đều biến thành vùng cấm!”
Diệp Bắc Minh sửng sốt: “Sư huynh của tôi đến ư?”
Thư ký Tiền lắc đầu: “Long Chủ bận rộn nhiều việc, tạm thời không thể phân thân”.
Diệp Bắc Minh nghĩ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668273/chuong-2434.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.