“Thứ hai, tôi sẽ đến đại lục Thượng Cổ ngay thôi, chẳng phải ông muốn bắt tôi à?”
“Giờ không cần ông phái người bắt đâu, tôi sẽ tự đến!”
“Thứ ba, ông có thể tiếp tục phái người đến giết tôi!”
“Nhưng mong ông nhớ kỹ rằng đừng cử mấy tên vô dụng phế thải như này nữa, mất thời gian của tôi lắm!”
Hình ảnh chuyển qua người lão già mắt chột kia.
Anh tóm lấy đầu lão già mắt chột rồi nện mạnh xuống đất.
Phụt...!
Hình ảnh bị máu tươi che khuất.
Rồi biến mất luôn.
“Diệp Bắc Minh!”
Trong đại điện vang vọng tiếng gầm thét của lão tổ nhà họ Diệp.
Một lát sau, tiếng thét đó đã dần lắng xuống.
“Bọn Dư Quyết và Dư Vũ Nham đã bị đánh bại rồi sao? Thú vị đấy!”
“Bọn tọa đã xem thường tên nhóc nhà cậu rồi”.
“Chỉ là tàn dư của nhà họ Diệp mà cũng muốn đi lên con đường vô địch như tổ tiên nhà họ Diệp sao?”
“Cho dù tôi đồng ý thì những kẻ trên đó cũng sẽ không đồng ý đâu”.
Nói xong, ông ta ngẩng đầu nhìn bầu trời cao vời vợi.
...
Đôi mắt long lanh của Ngân La khiếp sợ nhìn Diệp Bắc Minh: “Cậu chủ, cậu thật khí phách!”
“Quả nhiên có phong thái oai hùng của Ma Tôn đại nhân năm ấy!”
“Lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668191/chuong-2352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.