Mấy viên đan dược nhét vào miệng cho Trần Đại Dũng nuốt xuống!
Trần Đại Dũng hết sức kinh ngạc: “Cánh tay tôi… Có thể cử động được rồi ư?”
Diệp Bắc Minh quay sang nhìn Cổ Thông Thiên một cái: “Cổ lão, giúp tôi một việc đi”.
Cổ Thông Thiên sửng sốt, gật đầu: “Cậu Diệp cứ nói!”
Vẻ mặt tất cả mọi người đều kinh ngạc, với thân phận và địa vị của Cổ Thông Thiên mà phải dùng xưng hô tôn kính như “cậu” với Diệp Bắc Minh!
“Những người này đều là bạn tôi, tôi không muốn họ chịu bất kì một sự thương tổn nào!”
Diệp Bắc Minh chỉ vào nhóm Trần Đại Dũng và Trần Huân Nhi.
Cổ Thông Thiên gật đầu: “Được, tôi hiểu”.
“Xem như tôi nợ ông một ân tình”.
Sau khi để lại những lời đó, một con Huyết Long phóng lên cao, đi sâu vào biển rộng.
Chỉ để lại những người xem với vẻ mặt đầy chấn động!
“Thanh niên đó rốt cuộc là ai vậy?”
“Đáng sợ quá ấy chứ, cả cung Thương Khung cũng không sợ?”
“Lá gan ở đâu ra thế không biết, chẳng lẽ là người từ đại lục Thượng Cổ xuống ư?”
Rất nhiều người phỏng đoán.
Lúc này, người của cung Thương Khung vừa đi đã quay lại!
Một đám sắc mặt khó coi đến lạ!
Một ông lão trong số đó nhìn về phía Cổ Thông Thiên, cắn răng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3668181/chuong-2342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.