Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó.  

 

Ở một nơi nào đó trên Đại Lục Thượng Cổ, bên trong sơn cốc giống như tiên cảnh.  

 

Nơi này có hoa nở tươi tốt, bốn mùa như xuân.  

 

Hai người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi dưới một gốc cây cổ thụ tu võ!  

 

Nếu Diệp Bắc Minh ở đây, nhất định sẽ kinh ngạc phát hiện.  

 

Hai người này đúng là Chu Nhược Dư và Tôn Thiến!  

 

Ầm!  

 

Đột nhiên, một cái giếng cổ bên cạnh cây cổ thụ rung lên.  

 

Nước giếng sôi “ùng ục” bắn ra bên ngoài.  

 

Nước giếng kia lại có bảy màu sắc!  

 

Một bóng người vội vã chạy đến, sau khi nhìn lướt qua cái giống cổ thì lập tức thay đổi sắc mặt: "Nguy rồi!"  

 

"Dì Lam, có chuyện gì vậy?"  

 

Chu Nhược Dư và Tôn Thiến biến sắc.  

 

Ánh mắt Diệp Thanh Lam trầm xuống: "Minh Nhi đã bại lộ, chỉ sợ bây giờ toàn bộ Đại Lục Thượng Cổ đã biết được khí tức của thằng bé!"  

 

"Dì vốn nghĩ vẫn còn một khoảng thời gian nữa, nhưng chỉ sợ bây giờ Minh Nhi đang gặp nguy hiểm!"  

 

"Bây giờ chỉ có hai biện pháp, thứ nhất, bảo Minh Nhi trốn đi ở Đại Lục Chân Võ!"  

 

"Thứ hai, bảo thằng bé nhanh chóng tăng thực lực lên, phải có được lực lượng đủ để chống lại những người đó!"  

 

Chu Nhược Dư vô cùng lo lắng: "Nhưng mà Bắc Minh còn không biết mình đang gặp nguy hiểm!"  

 

"Không sai!"  

 

Diệp Thanh Lam gật đầu, ánh mắt dừng ở trên người cô ấy: "Cho nên bây giờ cần có một người đi thông báo cho nó biết!"  

 

Chu Nhược Dư không chút do dự: "Con sẽ đi!"  

 

Diệp Thanh Lam quyết đoán lắc đầu: "Không được!"  

 

"Nếu con xuất hiện, những người đó sẽ biết vị trí của chúng ta”.  

 

"Tôn Thiến đang có bầu, vất vả lắm chúng ta mới trốn được ở chỗ này, tuyệt đối không thể bị người ta phát hiện ra!"  

 

Chu Nhược Dư gấp đến mức dậm chân: "Dì Lam, đã đến lúc nào rồi!"  

 

"Để con đi đi, nếu Bắc Minh biết được nguy hiểm đến từ Đại Lục Thượng Cổ, nói không chừng anh ấy sẽ không có việc gì”.  

 

Diệp Thanh Lam trầm mặc.  

 

Sau một lát.  

 

Ánh mắt bà dao động: "Chắc hẳn mấy cô gái kia đã bắt đầu kế hoạch của dì rồi!"  

 

"Có thể bảo đảm được an toàn cho Bắc Minh!"  

 

...  

 

Đại Lục Thượng Cổ, gia tộc Nam Cung.  

 

Ba lão già đứng trước một bức tranh rất lớn.  

 

Bức tranh rộng mười trượng, lại cao tới trăm trượng khủng bố.  

 

Trên bức tranh là một thanh niên cầm một thanh trường kiếm mơ hồ trong tay.  

Quanh người có hàng trăm con rồng quấn quanh, phía sau lưng còn có hơn mười đại lục bị tách rời lơ lửng!  

 

Đúng là Đại Lục Thượng Cổ.  

 

Ở phía cuối bức tranh, thanh niên lại có thể hàn gắn được Đại Lục Thượng Cổ bị tách rời, đả thông con đường đến thế giới Cao Võ!  

 

Bức tranh này chính là một lời tiên đoán của tổ tiên gia tộc Nam Cung!  

 

Hơn trăm ngàn năm trước, bọn họ đã không thể tìm được người này!  

Đời này qua đời khác, mọi người dần không còn quan tâm đến nữa. 

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.