“Mẹ cậu chắc chắn là một người rất tài giỏi!”
“Ngoài tài năng bẩm sinh về y thuật, luyện khí, đan dược, tập võ, châm pháp, thân pháp, khả năng tiếp thu ra thì cậu không khác gì tên ngu ngốc!”
“Nếu có thể, tôi muốn mẹ cậu trở thành túc chủ của tòa tháp này hơn!”
Khóe môi Diệp Bắc Minh giật giật!
Lại còn bị ghét bỏ cơ?
Anh lười tranh cãi với tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Mau nói đi, làm sao để cứu các sư tỷ tôi bây giờ?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nở nụ cười: “Căn bản không cần cứu!”
“Nói thế là sao?”
Diệp Bắc Minh khó hiểu.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười xấu xa một tiếng: “Bởi vì đan điền của họ bị hao tổn, nên khí vận trong người họ mới hiện ra để bảo vệ!”
“Cậu muốn họ tỉnh lại, thì cách đơn giản nhất chính là leo lên!”
“Ngừng!”
Diệp Bắc Minh vội vàng kêu ngừng: “Ngoài cách đó ra, thì không còn cách nào nữa hả?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười lạnh: “Hai cách, thứ nhất là giúp đan điền của họ trở lại như cũ”.
“Khí vận trong người họ không cảm nhận được nguy hiểm nữa thì họ sẽ tự động tỉnh lại!”
“Thứ hai, chính là leo lên làm với tất cả bọn họ!”
“Hấp thu khí vận Thiên Nữ trên người họ, không còn khí vận đó nữa thì họ cũng sẽ tự động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3667938/chuong-2099.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.