Ánh mắt Diệp Bắc Minh ngưng tụ: “Người đứng đầu Côn Lôn Hư?”
Vua tàn sát trả lời: “Đúng vậy, người đứng đầu Côn Lôn Hư!”
Diệp Bắc Minh hỏi: “Sát sư phụ, rốt cuộc người đứng đầu Côn Lôn Hư là ai?”
Vua tàn sát nhìn Diệp Bắc Minh một cái thật sâu: “Một vị cường giả vô cùng đáng sợ, cho dù là vi sư cũng phải thấy không bằng!”
Diệp Bắc Minh kinh ngạc: “Người đứng đầu Côn Lôn Hư cường đại như vậy sao?”
“Đúng là rất mạnh”.
Vua tàn sát gật đầu.
Ánh mắt Diệp Bắc Minh không ngừng dao động: “Người đứng đầu Côn Lôn Hư lại có thể nhốt cả 99 sư phụ ở đây, chẳng phải thực lực nghịch thiên sao?”
Vua tàn sát lại lắc đầu: “Cũng không phải nghịch thiên, chúng ta bị người này hãm hại”.
“Hãm hại?”
Diệp Bắc Minh tò mò hỏi.
Vua tàn sát chủ thở dài một tiếng: “Chúng ta đánh cuộc thua người này, cho nên mới phải canh giữ ở đây”.
“Nếu không chỉ là Côn Lôn Hư, sao có thể nhốt được chúng ta?”
“Được rồi, bây giờ đã hoàn thành nhiệm vụ, chúng ta đã có thể an tâm rời đi”.
Diệp Bắc Minh càng khó hiểu: “Nhiệm vụ?”
Vua tàn sát cười: “Bồi dưỡng ra người đứng đầu Côn Lôn Hư tiếp theo!”
Diệp Bắc Minh ngẩn ra.
Tiếp theo.
Anh giống như nghĩ tới cái gì, khóe miệng co rút: “Đậu má, theo ý của Sát sư phụ, không phải người đứng đầu Côn Lôn Hư tiếp theo chính là con chứ?”
“Không sai!”
Vua tàn sát cười tủm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521950/chuong-1541.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.