“Được”.
Diệp Bắc Minh nhẹ nhàng gật đầu: “Vậy làm phiền cô Ngô”.
Anh xoay người đi ra khỏi phòng Ngô Khinh Diên.
Ngô Khinh Diên vừa định ra tiễn Diệp Bắc Minh.
Nhưng ra khỏi phòng nhìn, làm gì còn có bóng dáng của anh!
Sau đó.
Sắc mặt Ngô Khinh Diên nghiêm túc đứng lên, rất nhanh đã đi vào phòng bố mình Ngô Tố Hải: “Bố, bố đoán xem vừa rồi con gặp ai?”
Ngô Tố Hải đang pha trà.
Sau khi uống một ngụm, ông ta mới không để ý hỏi: “Ai?”
Ngô Khinh Diên phun ra mấy chữ: “Cậu Diệp!”
Ngô Tố Hải lại uống một ngụm: “Cậu Diệp nào cơ?”
Ngô Khinh Diên nghiêm túc nói: “Sát thần, Diệp Bắc Phong!”
“Phụt!”
Ngô Tố Hải phun ra một ngụm trà nóng, khiếp sợ đứng lên: “Ai? Sát thần kia, cậu ta lại trở về rồi?”
“Con gái, con không bị thương chứ?”
Ngô Khinh Diên lắc đầu: “Bố, cậu Diệp không làm con bị thương”.
“Con đã thương lượng với cậu ấy rồi”.
“Lần này cậu ấy đến thương hội nhà họ Ngô là vì muốn con thu thập một ngàn cân Tinh Hồn Sa”.
Vẻ mặt Ngô Tố Hải kỳ quái: “Tinh Hồn Sa?”
Thân là thương nhân, ông ta phải khôn khéo cỡ nào chứ?
Vừa nghe thấy ba chữ này, trong nháy mắt ông ta đã đoán được mục đích Diệp Bắc Minh muốn Tinh Hồn Sa!
Ông ta hít một hơi thật sâu: “A! Cậu ta muốn chữa trị thanh kiếm gãy kia?”
“Hay là thanh kiếm này là thần khí mà Phần Thiên Tông đúc ra năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521830/chuong-1421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.