Một kiếm quét ngang, mấy trăm người bị chém ngang lưng, trực tiếp cắt thành hai nửa!
Lại một kiếm rơi xuống!
Ầm!
Mặt đất vỡ ra, xuất hiện một khe rãnh kinh khủng!
Mấy trăm tên võ giả gần đó bị đánh chết tươi!
“A… A…”
Tần Viễn Sơn nhìn võ giả nhà họ Tần bị giết chết, mắt như muốn lòi ra!
“Diệp Bắc Minh, con mẹ nó, mày thật đúng là đáng chết!”
Ông ta tức giận gào thét, cầm trong tay một thanh loan đao bằng thiên thạch, điên cuồng vọt về phía Diệp Bắc Minh: “Võ giả nhà họ Tần cấp bậc Võ Thánh trở lên đồng loạt ra tay cho tôi, giết chết Diệp Bắc Minh!”
Vù!
Năm người bước ra khỏi đám người.
Cộng thêm Tần Viễn Sơn thì có tổng sáu bóng người lao về hướng Diệp Bắc Minh.
Tần Viễn Sơn nhe răng cười: “Diệp Bắc Minh, ông đây không tin cậu có thể khôi phục chỉ trong ba ngày ngắn ngủi, chắc chắn cậu đang miễn cưỡng chống đỡ”.
“Nhà họ Tần của tôi bị cậu biến thành dáng vẻ này, cậu chết đi cho tôi!”
Diệp Bắc Minh lười nhìn Tần Viễn Sơn dù chỉ một cái.
Anh nâng tay lên chém một kiếm ra ngoài!
Năm cái đầu của Võ Thánh sơ kỳ bay lên cao!
Con ngươi Tần Viễn Sơn co rút lại, sợ tới mức lập tức quỳ rạp xuống đất: “Vì sao! Ông trời ơi!”
“Vì sao phải đối xử với nhà họ Tần của tôi như vậy?”
“Không! Không! Không!”
Ông ta ngửa mặt lên trời thét dài, đôi mắt chảy ra huyết lệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521618/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.