Một bóng người cầm kiếm Đoạn Long trong tay, bước ra từ bên trong sát khí.
Khoảnh khắc trông thấy Diệp Bắc Minh.
“Thiếu chủ!”
Lăng Thi Âm, Vạn Lăng Phong, Lâm Thương Hải kích động.
“Tổng hội trưởng!”
Đường Thiên Ngạo hưng phấn kêu to: “Cậu đã đáp ứng tôi rồi đấy! Tôi muốn làm võ lâm minh chủ, Đường Thiên Ngạo tôi sắp làm võ lâm minh chủ!”
“Làm sao có thể! Cậu ta không có việc gì?”
Lông mày Vân Chi Lan giật giật, cảm thấy khó tin.
“Ông nội, cậu… cậu ta cứ thế đi ra?”, Vân Kiếm Bình cũng thay đổi sắc mặt.
…
Trong đôi mắt to xinh đẹp toàn là sùng bái và kích động!
“Hít hà! Thằng này!”
Diệp Lăng Tiêu hít sâu một hơi.
Diệp Cấm Thành lẩm nhẩm: “Anh cả, rốt cuộc cậu ta là quái vật gì thế?”
Trái tim Phong Cửu U không ngừng bùm bùm đập loạn, biểu cảm hoàn toàn cứng lại.
“Ngài Diệp!”
Trông thấy Diệp Bắc Minh, Ngụy Yên Nhiên vui đến phát khóc.
Thân thể mềm mại của Lý Gia Hinh xụi lơ, gục xuống bên cửa sổ, miễn cưỡng đứng vững.
Hai người ở trong phòng bao này ròng rã nhìn suốt ba ngày không chợp mắt.
Khoảnh khắc Diệp Bắc Minh xuất hiện, các cô kích động đến không thể thở nổi, người như muốn nhũn ra!
Diệp Bắc Minh mỉm cười: “Các vị, ba ngày nay cực khổ rồi!”
“Tiếp theo, hãy giao cho tôi đi!”
Lời vừa dứt, Diệp Bắc Minh đã lao ra ngoài.
“Là, là Diệp Bắc Minh!”
Vừa thấy Diệp Bắc Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521617/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.