Diệp Bắc Minh có chút chần chờ.
“Hả? Nào có, gần đây cổ họng không thoải mái, có thể là bị cảm đi”.
Hạ Nhược Tuyết giật mình, vội vàng lắc đầu.
Diệp Bắc Minh đột nhiên tiến lên, túm lấy cổ tay Hạ Nhược Tuyết bắt mạch: “Không có vấn đề gì, em không bị cảm, cũng không mắc bệnh, thân thể rất tốt”.
Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết né tránh: “Ặc, chắc là do tập đoàn Tuyết Minh có nhiều công việc đi”.
“Cho nên em mới thấy hơi phiền muộn trong lòng”.
Diệp Bắc Minh kéo một cái ghế ngồi xuống.
Sau đó nhẹ nhàng kéo một phát, Hạ Nhược Tuyết liền ngồi gọn trong lòng anh: “Vậy hãy nghỉ ngơi mấy ngày, vừa vặn gần đây anh cũng rảnh rỗi”.
“Hay là em tự cho mình vài ngày nghỉ ở cùng với anh?”
Một đôi tay từ phía sau ôm lấy vòng eo thon của Hạ Nhược Tuyết.
“A!”
Hạ Nhược Tuyết ngồi trên đùi Diệp Bắc Minh, cơ thể mềm mại lập tức xụi lơ, không có một chút sức lực nào.
Diệp Bắc Minh ôm cô ấy.
Tay luồn vào quần áo.
Cả người Hạ Nhược Tuyết đều tê dại.
Vô lực tựa vào ngực Diệp Bắc Minh.
Cảm giác trong cơ thể như có dòng điện dâng trào!
Cô ấy lấy dũng khí, xoay người ngồi trên đùi Diệp Bắc Minh, trực tiếp hôn đi lên.
Diệp Bắc Minh đứng lên, cả người Hạ Nhược Tuyết treo trên người anh, đi vào trong phòng.
Năm phút sau.
Hạ Nhược Tuyết cau mày, kêu thảm một tiếng!
Cả người co quắp tại cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-de-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3521562/chuong-1153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.